MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 304

huynh.
Quên rồi sao ? Bây giờ đến thì sớm quá, vả đại huynh chưa cho biết điều
kiện.
- Ta chẳng muốn đòi hỏi nhiều.
- Không nên ! Tay Samurai danh tiếng như đại huynh không nên nhún
nhường quá.
Đòi ít, người ta coi thường đi. Đệ đòi ba ngàn gia. lúa một năm, đại huynh
nghĩ sao ?
- Cũng được, tùy bằng hữu.
Buổi chiều trời mùa đông chóng tối. Xóm Lạc Hoa này ở ngay dưới chân
thành, bị bóng thành che khuất nên người ta có cảm tưởng đêm đến mau
hơn.
Matahachi và Akakabe Yasoma dẫn nhau ra khỏi xóm thì lác đác đã có nhà
lên đèn. Qua cầu treo vào thành, đi một thôi đến khu gia cư thanh lịch,
Akakabe Yasoma chỉ một ngôi biệt thự lớn, tường cao vây kín, vườn cây
rậm rạp bao quanh, bảo đó là tư thất của Kanesuke tướng quân. Gió chiều
trở lạnh, hơi men tan dần, cả hai rét run như cầy sấy.
- Kanesuke trước cũng chẳng có gì, như đệ thôi, nhưng nhờ được người tiến
dẫn, bây giờ thành công như thế ! Nào, bây giờ đệ xin vào yết kiến
Kanesuke tướng quân để tiến cử đại huynh. Nhưng ... - Akakabe Yasoma
ngập ngừng - nhưng ... phải có cái gì ra mắt chứ ?
Matahachi biết rõ, cầu cạnh chuyện gì cũng cần chút lễ, nên không ngần
ngại:
- Tất nhiên ! Tất nhiên !
Bèn rút túi tiền vàng trong bọc ra, đếm một số đưa cho Akakabe Yasoma.
- Kanesuke tướng quân địa vị cao trọng, đại huynh cũng nên liệu cái lễ thế
nào coi cho được ...
Matahachi ngần ngừ. Akakabe Yasoma vội trấn an:
- Xin cứ yên tâm. Nếu Kanesuke không nhận, đệ sẽ mang lại trả đại huynh,
lo gì. Vả lại đệ quen biết rất lớn, không người này thì người khác, ở đây
thiếu gì kẻ giúp đỡ chạy việc, chỉ cần tiền trà nước phải chăng.
Matahachi dốc số vàng ra tay, giữ lại một đồng, còn trao cả cho Akakabe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.