MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 310

cửa lều mở cho khách mới vào, ánh sáng bên ngoài chiếu rõ mặt hai ông bà
lão. Matahachi nhận ngay ra mẹ mình và cậu Gon, vội quay đi để tránh
nhưng không kịp nữa, cậu Gon đã trông thấy hắn.
- Ai như thằng Matahachi ! Phải Matahachi đấy không ?
Cụ Osugi ngạc nhiên tột độ, quay nhìn em:
- Cái gì ? Cậu nói cái gì thế ?
- Thằng Matahachi, chị không thấy ư ?
- Đâu ? Đâu ? Cậu chỉ trông gà hóa cuốc !
Matahachi nghe cậu và mẹ nói về mình, không biết nghĩ sao, cúi đầu thật
thấp, lủi vào đám đông trốn mất.
- Tôi thấy nó rõ ràng mà ! Nó vừa đứng đây, nhưng sao bây giờ không thấy
nữa !
Kìa, nó chạy kia kìa !
- Thật không ? Thật nó không ? Bớ Matahachi !
Cậu Gon vừa lôi chị vừa chạy ra cửa. Mấy năm sau này, cụ Osugi lang
thang đây đó tìm con, ăn ngủ thất thường lại gặp sương gió nên yếu đi,
không còn được như trước.
- Khoan, khoan ! Cậu làm ta ngã chết bây giờ !
Mọi người nhìn hai ông bà già ngạc nhiên. Họ không biết ất giáp gì nhưng
cũng chạy đến giúp, đỡ bà già ra cửa.
Matahachi vừa chạy vừa quay lại nhìn, thấy mẹ và cậu đuổi theo, miệng gọi
tay vẫy rối rít:
- Matahachi ! Matahachi ! Ta đây mà, sao lại chạy ?
Matahachi phân vân. Hắn dừng lại một lát rồi nghĩ thế nào lại cắm cổ nhảy
ra khỏi hàng rào nứa. Cậu Gon nhất định đuổi theo, miệng không ngớt gọi
tên hắn. cụ Osugi run rẩy chạy theo sau. Bỗng bà lấy hết sức, gân cổ gào
lớn:
- Bớ làng nước ! Thằng ăn cắp ! Nó ăn cắp của tôi ! Bắt lấy nó !
Thế là người ta rầm rầm đuổi theo. Vài thanh niên khỏe mạnh rút bậy cây
sào hoặc quơ vội cái cán chổi, chạy theo đám đông, ồn ào như bắt giặc.
Matahachi bị bao vây tứ phía. Họ nắm cổ hắn, dìm đầu xuống, tống cho vài
quả thụi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.