MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 311

- Bắt được nó rồi ! Nó ăn cắp của bà lão cái gì ?
- Nó giật túi tiền. Bà già mất hết cả tiền.
Mỗi người nói một câu chờ bà lão đang lệt bệt chạy tới. Sẵn gậy, họ phang
ngay cho tên ăn cắp một trận. Matahachi kêu la, trần tình. Mặc ! Không ai
nghe, không ai tin hắn !
Khi cụ Osugi đến nơi, bà mệt nhoài thở không ra hơi, hổn hển ôm lấy
Matahachi:
- Con ! Con ! Mẹ đây mà ! Sao con lại chạy thế con ?
Ai nấy trố mắt kinh ngạc:
- Thằng này là con bà đấy à ?
Cụ Osugi quay lại đám đông, dang hai tay ra như để che cho Matahachi
đứng sau lưng, trả lời đứt quãng:
- Dĩ nhiên ... dĩ nhiên là con lão. Không con lão thì ai vào đấy !
- Thế sao bà lại hô hoán là thằng ăn cắp ?
- Lão không kêu thế thì sao bắt được nó ! Lão kêu bắt nó chứ có kêu đánh
nó đâu ?
Các người thật vô duyên, vô tích sự !
Mọi người cười ồ. Cậu Gon phải đứng ra cảm ơn, giải thích, đám đông mới
giải tán, nhưng ai cũng cho bà lão nhiều mưu trí. Hú vía, chậm chút nữa thì
Matahachi không gãy tay cũng thành tật rồi !
Cụ Osugi nắm cổ áo con trai, kéo vào ngôi đền gần đó. Hắn líu ríu đi theo,
quần áo xốc xếch. Cậu Gon thương hại bảo:
- Bà đừng làm thế ! Nó lớn rồi, đâu còn là con nít nữa.
Cụ Osugi trừng mắt:
- Cậu biết gì ! Con ta ta phải dạy. Cậu lo việc của cậu ấy. Matahachi, mày
vào đây !
Cả ba vào sân đền. Đền vắng, ít người lễ bái, bỏ hoang lâu ngày, khe đá lót
sân đã có rêu xanh và cỏ mọc. Bà ấn đầu Matahachi bắt nằm dài ra sân rồi
bẻ một cành cây mềm làm roi.
- Matahachi ! Mày có còn là con ta nữa không ? Sao gặp mẹ và cậu lại chạy
?
Mày đâu phải ở lỗ nẻ chui ra ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.