MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 325

Toji bỏ đi, bước những bước dài ra đằng cuối thuyền, khoanh tay ngẩng mặt
giương giương tự đắc. Thanh niên nín lặng một lúc rồi nghĩ sao, thong thả
bước theo.
- Đại hiệp ?
- Gì ?
- Vừa rồi, trước mặt bá chúng, đại hiệp bảo tại hạ là khoác lác. Vì danh dự,
buộc lòng tại hạ phải chấp nhận điều đại hiệp thách làm, mặc dầu thấy vô
ích. Tại hạ muốn đại hiệp chứng kiến.
- Ta thách điều gì ?
- Đại hiệp quên rồi ư ? Nghe tại hạ nói vẫn dùng kiếm này chém nhạn chơi,
đại hiệp có ý chế giễu và thách tại hạ chém một con hải âu đang bay.
- Ờ phải, vậy ngươi làm được không ?
- Nếu làm được, đại hiệp chịu thua chứ ?
- Ờ ... Ờ ... đương nhiên !
- Vậy tại hạ sẽ làm.
- Tốt lắm ! Toji cười gằn ác độc. Nhưng nếu thất bại, ta mổ ruột ngươi !
Thanh niên không đáp, gật đầu. Rồi vụt một cái, gã nhảy phắt lên mặt chiếc
thùng gỗ gần chỗ Toji đứng, tay để vào đốc kiếm, hét lớn:
- Gọi hải âu xuống, ta hạ cho xem !
Toji thấy mình như bị lừa, đưa cổ vào tròng làm trò cười cho thiên hạ. Hắn
nhớ đến mẩu chuyện xưa của Vô Ngại thiền sư nội dung cũng tương tự, nên
ấp úng:
- Vô lý ! Ngươi chém hải âu được thì cũng gọi hải âu được chứ ?
- Biển mênh mông hàng ngàn dặm, mà kiếm ta chỉ dài hơn ba thước, nếu
hải âu không có, làm sao ta giết ?
Toji bước tới một bước:
- Này cậu nhỏ kia, ta bảo thật:
Đừng hòng giở thói láu cá để tìm cớ thoát thân.
Nếu không giết được thì nói thẳng đi, quỳ xuống xin lỗi, ta tha cho không
chấp.
Thanh niên cười ha hả:
- Sao không giết được ? Không có hải âu ta dùng vật khác. Trông đây !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.