MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 35

Otsu vẫn chưa tìm được lời giải đáp.
- Otsu !
Tiếng gọi thình lình khiến Otsu giật mình tỉnh mộng. Từ phía giếng, một
người đàn ông tuổi trung niên thong thả đi tới. Ông ta mặc vỏn vẹn một
miếng vải thô làm khố.
Màu da bánh mật ánh lên dưới trời chiều trong như nước sơn lâu ngày trên
pho tượng cũ.
Đấy là một thiền sư ngụ tại chùa. Ông từ tỉnh Tajima đến bốn năm trước,
mến cảnh chùa Shippoji u tịch, xin với sư cụ lưu lại rồi không đi nữa.
- Otsu ! Ngươi nghĩ gì vậy ?
Otsu không đáp, mỉm cười chào nhà sư. Nàng có cảm tình với vị thiền sư
này vì sự hiểu biết uyên bác và vì tính tình phóng dật tuy hơi kỳ dị của ông,
đôi khi ngây thơ như con trẻ, đôi khi lại hành động tựa người điên, nhưng
lúc nào cũng vô hại.
Thấy Otsu không nói gì, nhà sư lẩm bẩm:
- Xuân sắp qua rồi đấy. Mùa xuân đem phước lành tới, nhưng xem chừng
chẳng phải là chân phúc ! Chỉ thấy chấy rận bò ra, đông và khó trị.
Lúc sau lại nói:
- Chiếc áo mình giặt rồi chẳng biết phơi đâu ! Treo lên cành mận này chắc
không được ! Ai lại đi xúc phạm thiên nhiên, đem che đi những bông hoa
đẹp thế kia bao giờ ?
Hà hà ... chùa thế này mà không tìm được chỗ phơi áo. Otsu ! Cho ta mượn
sợi dây một chút !
Trông thấy nhà sư trần trùng trục, Otsu hơi ngượng:
- Thầy Takuan ! Thầy cởi trần như vậy đi dạo đợi áo khô hay sao ?
- Vậy ta đi ngủ được không ?
- Mô Phật ! Thầy thật quá quắt !
- Đáng lẽ ta nên để đến mai giặt áo mới phải.
Rồi Takuan một tay giơ lên trời, một tay chỉ xuống đất, bắt chước dáng điệu
tượng Phật cởi trần Phật tử vẫn đem ra tắm nước trà đường hàng năm, nói
tiếp:
- Ngày mai Phật Đản, mồng tám tháng tư, nếu ta cứ đứng thế này đợi trà dội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.