MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 36

lên đầu có phải được dịp liếm môi thưởng thức trà, nhưng chắc mọi người
bất bình lắm !
Rồi với giọng sùng kính, Takuan nhại lời Phật:
- Thiên thương địa hạ, duy ngã độc tôn !
Nhìn dáng điệu Takuan, Otsu cười như nắc nẻ:
- Thầy bắt chước giống quá !
- Dĩ nhiên, ta là hiện thân của thái tử Tất Đạt Đa mà !
- Vậy thầy cứ đứng yên, con đi lấy nước trà đổ lên đầu !
Một con ong vo ve bay quanh mình Takuan. Nhà sư sợ Ong đốt, lấy tay xua
lia lịa. Ong bị xua, chui vào khe vải khố. Nhà sư rối rít vừa nhảy vừa khoa
chân múa tay làm Otsu lại cười như phá.
Từ khi Takuan đến tá túc tại chùa, không mấy ngày là không có những
chuyện khôi hài như vậy, làm Otsu dù trang nghiêm đến đâu cũng không
thể không lây niềm vui của nhà sư tính tình kỳ dị. Một lúc sau nàng nói:
- Thôi, không đùa nữa. Con phải đi làm vài việc cần đây.
Otsu xỏ chân trắng muốt vào đôi dép, đứng dậy. Takuan ngây thơ hỏi:
- Việc gì vậy ?
- Thầy quên à ? Dáng điệu thầy lúc nãy làm con sực nhớ lời sư cụ sai con đi
hái hoa treo trong chùa và sửa soạn buổi lễ tắm Phật ngày mai. Chiều nay
con còn phải nấu trà nữa.
- Hái hoa ở đâu ?
- Ở bờ sông, gần cánh đồng.
- Ta đi với.
- Thầy cởi trần vậy mà đi à ?
- Ta không giúp thì hái không đủ hoa đâu. Vả lại người ta sinh ra đâu có
quần áo gì. Vậy cứ để tự nhiên, đâu có sao !
- Thầy nói cũng có lý, nhưng con không thấy thế là tự nhiên. Thôi, để con
đi một mình.
Otsu quày quả ra đi, vòng về phía sau chùa để tránh Takuan. Nàng đeo giỏ
sau lưng, tay cầm liềm, men theo cửa hông ra con đường nhỏ. Một lúc sau
quay lại, nàng đã thấy Takuan lặng lẽ đi theo, mình quấn một tấm vải thô
lớn, thứ vải vẫn thường được dùng để gói đồ, Takuan cười rất tự nhiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.