MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 365

lần vải trong, ướt đẫm. Máu đen và mủ đặc vẫn tiếp tục ri rỉ chảy từ miệng
vết thương ra, nhưng máu mủ chảy đến đâu, hắn thấy nhẹ người đi đến đấy.
Hắn gọi người hầu lấy chậu nước, rửa sạch chỗ đau, buộc lại bằng vải mới,
rồi ngồi xếp bằng nhìn ra ngoài.
Trước cửa sổ, rừng bách trải dài trên tuyết, gần đấy là đồi Mi Sơn, xế về
phía đông, đồi Thạch Ấn nhô đầu khỏi hàng bách tuyết phủ trắng xóa. Giữa
hai quả đồi là một ngọn núi cao, sườn dốc và trên đỉnh một tảng đá lớn nhô
ra trông tựa mỏ chim. Trái núi giống con đại bàng nghiêng đầu nhìn cánh
rừng trước mặt. Musashi càng nhìn càng thấy giống, không ngờ chính ngọn
núi ấy mang tên Đại Bàng sơn, một tên do dân địa phương đặt cho không
biết tự bao giờ.
Trông ngọn núi ngạo nghễ, hắn nghĩ đến tiên sinh Yagyu, từ trên mây nhìn
xuống, chế giễu sự yếu đuối, vô dụng của hắn. Musashi nóng nảy muốn đi
ngay, làm một cái gì, không phải vì hiếu thắng mà vì muốn chứng tỏ với
chính mình sự quyết tâm và ý chí khắc phục trở ngại. Nhu cầu ấy cấp thiết,
từ trong cõi sâu kín nhất của tâm thức thôi thúc, không cho hắn trì hoãn,
mặc dầu cơ thể hắn đang trải qua cơn đau đớn ê chề. Hắn gọi chủ quán đến
tính tiền, gói cho một ít lương khô để ngày hôm sau đi sớm.
Hôm sau, mới đầu giờ mão, Musashi đã trên đường dẫn đến đền Arikida.
Mỗi bước chân đi là một khó nhọc vô cùng, cơn đau dày vò làm hắn có cảm
tưởng như chân sắp rời ra từng mảnh. Musashi biết rõ chuyện đó từ khi rời
khỏi quán, nhưng hắn nghiến răng mà đi vì đây là một thử thách. Lội qua
nước suối lạnh buốt, sang đến bờ bên kia thuộc địa phận đền Arikida, hắn
gục xuống bên gốc cổ tùng rễ nổi cao trên mặt đất. Không khí trong lành,
phong cảnh tịch mịch quanh ngôi đền và từ xa, xa lắm mơ hồ vẳng lại tiếng
sáo theo một điệu nhạc cổ làm hắn em đi. Trong giấc mơ, dướng như hắn
nghe tiếng chim hót và cả tiếng nghẹn ngào đứt quãng của những thiếu nữ
hát đệm trong những buổi tế lễ xưa.
Musashi tỉnh dậy, nắng đã chan hòa đổ trên các mảng tuyết chưa tan. Hắn
chỏi mắt, lấy tay sửa lại chiếc nón rồi men theo bờ suối đi ngược lên, khó
nhọc trèo qua những tảng đá rêu phủ trơn trượt. Được một quãng thấy bức
tường đất chắn ngang, chỉ còn để lại một lối đi nhỏ, và gần đấy có cửa khép

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.