MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 368

vãng lai. Nếu có ai muốn đến chiêm bái thì phải gọi cổng, thủ đền đích thân
ra hướng dẫn vào đại sảnh.
Quanh đền lũy đất đắp cao quá đầu người, chỉ để một cửa nhỏ thông ra
suối.
Hôm ấy, phụ trách việc quẩy nước vào đền là hai thiếu nữ lễ sinh tuổi
chừng đôi tám. Cả hai mang gàu tre từ nhà bếp đi ra chuyện trò ríu rít, bước
chân ngắn và mau vẽ thành những vệt dài trên cỏ ướt.
Đến cổng sau, vừa mở cửa, nàng nhỏ tuổi nhất giật mình lùi lại đưa tay lên
miệng giữ tiếng kêu khẽ. Vì cái túi vải không biết của ai để đó từ bao giờ,
theo đà cửa mở, lăn vào trong thềm đá.
- Mô Phật !
Cả hai nhìn chiếc túi vải chằm chằm. Túi bằng vải khô màu chàm đã bạc vì
mưa nắng, miệng sờn rách, đổ nghiêng đè lên một thanh kiếm gỗ, vỏ đen
bóng như mun.
- Túi này của ai ?
Hai thiếu nữ phân vân nhìn nhau. Cô lớn lẩm bẩm:
- Đồ ăn trộm. Chắc đồ ăn trộm rồi ! Kẻ nào đem vào đây giấu ...
Không ai bảo ai, họ thò đầu ra ngoài cổng nháo nhác nhìn quanh rồi bỗng
nhiên ù té chạy về hướng bếp. Đến dãy nhà gỗ dùng làm phòng vãng lai cho
khách, họ tranh nhau gọi:
- Chị ! Chị ! Ngoài cổng sau có vật gì lạ lắm !
Otsu bỏ dở quyển kinh đang chép, đặt vội xuống bàn chạy ra.
- Có cái túi vải của ai để ngoài cổng. Bọn tiểu nữ chắc là đồ ăn trộm.
- Sao không đem vào đưa cho lão quản ?
- Không biết bên trong đựng gì. Bọn tiểu nữ sợ lắm !
Otsu tò mò, định cùng ra cổng sau với hai thiếu nữ, nhưng thấy họ lộ vẻ
hoảng hốt quá nên thôi. Nàng ân cần bảo:
- Vậy để ta coi. Các em vào làm việc khác đi vậy !
Nhìn chiếc túi vải nằm chơ vơ bên cánh cổng khép hờ, Otsu có cảm giác kỳ
lạ.
Chiếc túi cũng cô đơn như nàng, cũng phiêu bạc như nàng. Chủ nó là ai, ở
đâu, nàng không biết, nhưng trông cái màu chàm đã bạc, cái miệng túi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.