MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 372

- Để chị phải chờ, lão phu thật đắc tội. Chị tới đã lâu chưa ?
- Dạ, tiện nữ cũng vừa đến. Viện chủ cho gọi có việc gì ?
- Không quan trọng lắm, nhưng có đôi chút liên quan đến chị. Chị dùng trà
đã.
Vừa hay, lão quản bước vào, nói nhỏ với viện chủ điều gì. Ông nghiêm sắc
mặt, khẽ gật. Quay sang Otsu, ông hỏi:
- Chị có nghe lão quản vừa nói gì với ta không ?
- Dạ, tiện nữ đâu dám vô lễ.
- Một cái túi vải và thanh kiếm vừa được tìm thấy trong khuôn viên đền.
Chắc không phải do khách thập phương đến chiêm bái để lại.
- Tiện nữ đã biết.
- Chị biết rồi ?
- Dạ ! Chính tay tiện nữ kéo vật đó từ cổng sau vào và đã nhờ một em lễ
sinh mang giao cho lão quản.
Viện trưởng lặng thinh, nhìn Otsu, lúc sau mới nói:
- Chắc lại của một Samurai nào đó muốn chọc ghẹo người trong đền thôi.
- Viện chủ nghi có kẻ đột nhập đền xử nữ này chăng ?
- Có thể lắm. Nhân chuyện này, ta cũng muốn nói đến việc của chị.
- ...
- Thật là bất đắc dĩ. Chị hẳn hiểu ta không có ý gì ...
- Xin viện chủ giải thích thêm, tiện nữ quả không biết rõ.
Viện chủ Arikida thở dài, vẻ bối rối ra mặt:
- Chuyện không quan hệ, nhưng không nói thẳng để chị biết thì không
được.
Nhiều người xầm xì về việc ta để chị ở trong đền cùng với các xử nữ. Chị
biết đấy, vì tiếng tăm của viện ...
- Thưa viện chủ, tiện nữ đã làm gì ...
- Không ! Không ! Chị đừng giận. Ta không trách, trái lại còn rất cảm ơn.
Chị đã giúp rất nhiều cho viện. Nhưng ... nhưng ... Ông bối rối gãi râu ...
Chị đã từng trải, trên bước đường lịch lãm, hẳn không tránh được việc gặp
gỡ phái nam. Chị tha thứ cho, hoàn cảnh chị không hợp với tiêu chuẩn của
bản viện, nên có điều ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.