MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 376

- Chả làm gì cả. Em ngắm cảnh đồi. À, em thấy một người trông giống thầy
em lắm, đi về phía chân núi.
- Trời ! Em thấy Musashi sao ?
- Giống thôi, nhưng nhìn kỹ có lẽ không phải vì ông này đi khập khiễng.
Otsu thở dài, im lặng. Trong cuộc hành trình cùng với Jotaro, sự nhầm lẫn
như vậy xảy ra rất thường:
khi thì người mang gươm cưỡi ngựa trên quan lộ, lãng nhân đội nón nan
bên cửa lữ điếm, khi thì Samurai vừa bước xuống đò ... hai chị em trông ai
cũng thấy Musashi, đến gần mới biết là không phải. Hy vọng lóe lên rồi vụt
tắt, chuyện xảy ra có lẽ đến hàng chục lần, bây giờ Otsu không còn hồi hộp
cuống quýt nữa. Nàng chỉ yên lặng an phận. Và thở dài.
Jotaro lon ton đi trước. Một thiếu nữ hỏi nhỏ Otsu:
- Em bé là con chị đấy à ?
Otsu ngạc nhiên nhìn thiếu nữ. Đột nhiên nàng hiểu, hơi đỏ mặt:
- Sang năm ta mới hăm mốt, làm sao có con lớn như vậy được !
- Thế mà người ta cứ đồn ...
Otsu nhớ lại những lời viện chủ nói, nhưng nàng tự trấn an ngay, nghĩ rằng
Musashi chắc chẳng tin những lời dèm pha đồn đại ấy.
Đến cuối vườn, Otsu rẽ vào phía miếu thờ Đức Thái Dương thần nữ.
- Chị lầm đường rồi. Ra cổng phía này kia mà !
- Không, ta muốn vào lễ Đức Bà.
Đến trước cửa miếu, nàng chắp tay kính cẩn đọc một bài kinh ngắn và cúi
đầu lâm râm cầu nguyện.
Đi một quãng, không thấy Otsu, Jotaro quay trở lại. Thấy nàng ở trước cửa
miếu, nó đứng sững nhìn. Một lễ sinh bảo nó:
- Sao em không vào lễ với chị ?
- Em không lễ. Việc gì em phải lễ ?
- Đây là Đức Bà thần nữ, thủy tổ và cai quản muôn loài, không phải như
những thần linh khác. Vào lễ đi, Đức Bà phù hộ cho.
- Không. Em không lễ. Ngốc thế !
Cả bọn sững sờ vì thái độ cục cằn khiếm nhã của thằng bé. Otsu lễ xong
quay ra, thấy vẻ bất bình trên mặt họ, bèn hỏi nguyên do. Nàng cau mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.