MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 390

Đứng trước căn phòng ấm cúng, mùi sữa mẹ còn như thoang thoảng từ
trong chăn gối bay ra, Musashi cảm thấy ghen tức và hơi tiếc vì phải từ giã
nơi này.
Hắn nói thầm trong bụng:
“Ta xin lỗi đã làm rộn. Xin cứ ngủ bình yên”.
Rồi nhẹ nhàng mở cửa bước ra.

CHƯƠNG 29
CON NGỰA BAY
Đến đồn kiểm tra gần biên giới quận thì trời đã tối, Jotaro và Otsu vào

nghỉ chân qua đêm tại một quán trọ. Hôm sau, mới hửng sáng, sương mù
chưa tan, nàng đã đánh thức Jotaro dậy để lên đường sớm, tránh cái nắng
gay gắt buổi trưa.
Đường đèo khấp khểnh, nhưng không khí tươi mát lúc ban mai làm hai
người dễ chịu. Trên bầu trời trong phớt xanh, các vì sao thưa dần rồi những
dải mây hồng ở đỉnh núi đằng xa bắt đầu vàng ánh lên như mới được rắc
một lượt kim nhũ. Mặt trời hiện ra đỏ rực làm bừng sáng cả một khu sơn
lĩnh.
Otsu đứng sững trước cảnh thiên nhiên mới tỉnh giấc, lòng nôn nao, rộn rã.
Nàng cho rằng đây là một trong những lúc kỳ diệu nhất tạo hóa đã ban cho
chúng sinh, kể cả những sinh vật nàng vẫn thường gọi là vô tri vô giác như
cây cỏ. Tự nhiên nàng thấy sung sướng và hãnh diện được sống trên thế
gian này.
Nhìn mặt trời to và đỏ như cái đèn lồng lớn do một bàn tay vô hình nào đó
thắp lên, lừ lừ hiện ra khỏi rặng núi xanh lam, Jotaro vui mừng nhảy cẫng,
vỗ tay reo:
- Đẹp quá ! Chị trông kìa, đẹp quá !
Otsu khẽ suỵt, bảo Jotaro đừng kêu lớn, dường như sợ sự vui vẻ thái quá
của thằng bé làm mất vẻ trang trọng của cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Hai chị
em đứng lặng ngắm cảnh mặt trời mọc, một lúc lâu Jotaro mới lên tiếng:
- Chị em mình là người đầu tiên đi trên đường ngày hôm nay đấy !
- Sao em biết ?
- Chị xem có ai đi trước mình đâu !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.