MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 417

- Vay thì năn nỉ, trả thì khó khăn, còn lên mặt mục hạ vô nhân, không biết
nhục !
- Đứa nào nói đấy.
- Ta nói !
Ueda đứng dậy, xăm xăm đến bên người vừa cất tiếng, xuất kỳ bất ý, thoi
cho một quả. Mọi người ồ lên một tiếng kinh ngạc và bất nhẫn. Ueda nắm
cổ áo người đó nhấc bổng lên ném ra cửa.
- Trông đấy ! Đứa nào còn nói hỗn sẽ biết tay ta !
Rồi đưa mắt cho đàn em:
- Dồn chúng nó ra cổng trước, đóng cửa lại !
Đồ đệ Yoshioka nhất tề xắn tay áo, mặt hầm hầm. Mọi người nhìn nhau
cung cúc bước ra. Khỏi bờ mới quay lại chửi mắng thậm tệ Ueda và đồng
bọn.
Seijuro ngồi trong sảnh, nghe tiếng ồn ào đã biết chuyện gì rồi nhưng vẫn
cúi mặt làm ngơ. Vấn đề chi tiêu trong nhà, hắn chẳng bao giờ lý tới, mặc
quản gia lo liệu.
Từ khi Toji bỏ đi, tất cả mọi việc đều do Ueda quán xuyến, cho nên thấy
đàn em làm bậy, hắn cũng chẳng nói năng gì. Bản tính rụt rè, ưa hưởng thụ,
hắn sợ, không muốn làm mất lòng kẻ tay chân.
Ueda bước vào thấy Seijuro vẫn còn ngồi thờ thẫn bên chiếc bàn thấp.
- Tiểu chủ, có chuyện gì không vui thế ?
Nhìn bọn thuộc hạ, Seijuro vững dạ. Hắn đáp:
- Không. Chẳng có chuyện gì. Sắp đến ngày rồi phải không Ueda ?
- Sắp rồi ! Bọn tiểu đệ đến đây cũng vì việc ấy. Tiểu chủ phải tính chỗ và
giờ hẹn đi chứ, để còn thông báo cho nó biết, không chần chờ được nữa
đâu.
- Ờ ...ờ ... chỗ nào tiện nhỉ. Ngươi nghĩ cánh đồng Rendaiji phía bắc Cổ
Thành có được không ?
- Chỗ đó được. Đệ nghĩ chẳng còn chỗ nào hơn. Thế còn ngày giờ, tiểu chủ
định ra sao ?
- Ngươi tính nên hẹn trước hay sau ngày hạ nêu ?
- Đệ cho là càng sớm càng tốt. Đừng để nó kiếm cớ trốn mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.