MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 656

Người đàn bà ngạc nhiên nhìn bà lão, lưỡng lự một lát rồi mở miếng vải,
đưa bình sữa cho bà.
Bà Honiden vồ ngay lấy tu ừng ực, sữa tràn cả ra hai bên mép. Lát sau bà
nhăn mặt, đưa trả:
- Sữa gì vừa nhạt vừa tanh, còn khó uống hơn thuốc. Nhưng cũng đỡ khát.
- Lão bá sao thế ? Ốm à ?
- Ừ, ốm, nhưng thường thôi. Ta cảm gió xoàng.
Bà đứng dậy, đưa mắt nhìn quanh. Không thấy ai, bà có vẻ khỏe hẳn ra. Bà
hỏi:
- Này chị, đường này đi đâu thế ?
- Đến tỉnh Omi dưới núi.
- Ta muốn đi tắt, có đường nào không ?
Người đàn bà ngạc nhiên nhưng cũng đáp:
- Có, mà lão bá định đi đâu ?
- Đâu cũng được. Ta chỉ muốn tránh mặt thằng vô lại kia thôi.
Nói đoạn hất hầm về phía Miyamoto Musashi ngồi. Người đàn bà nhìn theo
chẳng thấy ai lại càng ngạc nhiên lắm.
- Đường nào ? Chỉ ngay cho ta đi !
- Lão bá đi độ một quãng nữa thì có con suối. Rẽ trái ngược lên phía bắc rồi
cứ thế mà đi thẳng, chừng đến trưa là tới Omi.
- Vậy được. Trời Phật phù hộ ngươi.
Rồi hạ thấp giọng:
- Nếu gặp ai hỏi, chớ nói chỉ đường cho ta nghe !
Đoạn tay giữ áo, tay cầm gậy lẩn vào đám cỏ tranh đi mất. Người đàn bà
ngẩn ngơ chẳng hiểu ra sao, hết đứng nhìn con bò lại nhìn quãng đường bà
Honiden vừa cất bước.
Tiếng cười của Miyamoto Musashi ở phía sau làm người đàn bà giật mình.
- Bác ở gần đây phải không ? Chồng bác đốn củi hay làm rẫy ?
Nhìn chàng thanh niên cao lớn có vẻ giang hồ đãng tử đột nhiên xuất hiện,
người đàn bà hơi sợ. Nhưng dường như quen với những mẫu người như thế
qua lại vùng này nhiều lần, chị ta mạnh dạn đáp:
- Không. Chúng tôi mở quán trọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.