MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 695

Chỉ nghe phì phì như hơi thở của loài mãng xà trong bóng tối.
- Gonnosuke ! Đừng sợ !
Nghe tiếng mẹ Gonnosuke, Musashi tưởng trong tình thế này, thế nào bà
cũng xin tha cho con trai. Và hắn cũng chẳng hẹp hòi gì mà không thuận.
Nhưng hắn lầm. Bà mẹ Gonnosuke chạy ra, trong tay đã lăm lăm cây
thương từ bao giờ. Dưới ánh đèn hắt qua khung cửa vừa mở, mũi thương và
những vòng đồng trên cán thương lóe sáng. Và lưng hắn sẽ là cái đích dễ
dàng cho mũi thương ấy.
Musashi cảm thấy nhột nhạt, dường như tia mắt của bà cũng đã xoáy vào
gáy hắn trước khi ngọn thương đâm tới.
Hắn tiếc đã phản ứng chậm, không giải quyết cuộc đấu sớm hơn để bây giờ
đứng trước một tình thế khó xử. Lối thoát độc nhất của Musashi là phải bỏ
ngay gã nông phu. Như mũi tên bật khỏi dây cung, Musashi tức khắc tung
mình đánh vút, chớp mắt đã nhảy ra khỏi sân, xa hơn một trượng. Hắn lăn
mình đến gần gốc cây, thanh mộc kiếm sẵn sàng cầm trong tay lăm lẳm.
Mũi thương cũng vừa phóng tới, cắm ngập xuống đất chỉ cách chỗ
Gonnosuke nằm chừng hơn gang, cán thương còn rung rung dưới sức ném
của bà lão.
- Ái chà ! Thằng này giỏi ! Ngươi tưởng chúng ta là những nông dân quê
mùa nên đến đây tác quái chăng ?
Gonnosuke vùng đứng dậy. Gã xốc lại áo và khoát tay:
- Khoan ! Con nghĩ đây là một chuyện hiểu lầm. Ta chẳng nên vì chuyện
hiểu lầm mà giết hại nhau vô ích !
Đoạn quay sang phía Musashi:
- Túc hạ là ai không rõ, nhưng bất luận là ai cũng xin thu kiếm về. Đây là
một sự hiểu lầm đáng tiếc.
Thấy thái độ khoan hòa của địch thủ, Musashi gật đầu tra kiếm vào vỏ:
- Tại hạ cũng có điều không phải, xin thứ lỗi.
Bèn tự xưng danh tính, rồi cả ba bước vào nhà.
Phân ngôi chủ khách xong, Musashi trình bày lý do tại sao đến đây và hỏi
về lai lịch con bò cái.
- À ra thế ! Gonnosuke vỗ đùi đáp. Vì con bò mà ngờ vực. Cũng chẳng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.