MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 706

đặt vào lòng mình rồi nói bằng một giọng ôn tồn và âu yếm:
- Gonnosuke ! Ta cố gắng đến ngày nay là để mong con trở thành hào kiệt,
khôi phục lại danh dự của cha ông. Con biết đấy, ta không nề khổ cực, sinh
nhai đạm bạc cũng chỉ vì mục đích ấy. Bây giờ bỏ cả, như thế là thế nào ?
Con không nghĩ gì đến công phu tập luyện hàng chục năm nay, không
thương ta, không quan tâm đến dòng máu hiệp sĩ đất Kiso nữa hay sao ?
Nói xong, dường như không cầm được xúc cảm, bà khóc. Xúc cảm hay lây.
Gonnosuke cũng chan chứa nước mắt.
- Sao bây giờ con khác trước ? Can đảm để đâu ?
Bà lau nước mắt:
- Nó còn ở phòng bên. Chừng nào nó tỉnh dậy, con hãy tìm cách khiêu
khích nó để giao tranh lần nữa. Nếu con để mất lòng tự tin thì họ nhà ta coi
như đến đây là tuyệt diệt.
Gonnosuke lắc đầu:
- Nó khôn ngoan lắm. Đêm qua đi thuyền trên mặt hồ, con đã rình cơ hội
thuận tiện để tấn công nó nhưng không lúc nào nó lộ chút sơ hở. Nhiều lần
con đã tự nhủ tên đó chỉ là một Ronin tầm thường, nhưng không hiểu sao
con không dám ...
- Bởi ngươi hèn nhát, khiếp nhược. Bà gắt lên. Phải ngươi đã thề với ta sẽ
lập một môn phái riêng để rạng danh tổ phụ không ? Ngươi quên rồi chăng
?
- Con không quên, nhưng sợ lúc đó con quá chủ quan, tin tưởng vào sức
mình.
Chưa đủ chính chắn, làm sao dám lập môn phái ? Con trộm nghĩ thà bẻ côn
đi cày con hơn để mẹ chịu cảnh cơ hàn trong lúc tuổi mẹ thì cao và sức
khoẻ kém dần.
Bà cụ trừng mắt:
- Nói bậy ! Mày từ bỏ võ công để săn sóc ta không làm ta sung sướng gì
hơn. Trước nay, mày chưa được dự trận nào quan trọng, mới thua một lần
đã tỏ ra khiếp nhược. Ta không nói nữa. Gonnosuke ! Khi nó dậy, mày phải
khiêu khích nó. Nếu lần này thua, bấy giờ gác côn cũng chưa muộn.
Musashi thong thả quay về chỗ nằm. Nếu gã nông phu khiêu khích, nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.