MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 720

Geki bèn níu áo lôi đi.
Đến chỗ trọ, không ngờ là một lữ điếm sang trọng vào bậc nhất trấn
Shimosawa, tì nữ ra đón vào, cầm đèn lồng hướng dẫn qua một lối đi riêng
giữa hai hàng tùng xanh trúc biếc. Musashi lại càng không đoán được lý do
nào mà một kiếm sĩ có địa vị như thế lại cất công đặc biệt tìm mình.
Thị tỳ mang áo mới đến, thứ áo mềm lót bông để khách dùng trong nhà, đặt
trên hai cái khay sơn then khảm xà cừ và nạm bạc. Ishimoda Geki cầm áo
nói:
- Đường xa bụi bặm, tại hạ mạn phép vào phòng tắm một lát. Mời tráng sĩ
cùng vào một thể.
- Xin cứ tự nhiên, tiểu nhân vừa tắm rồi.
Geki không ép, đi vào nhà trong, đồng thời sai nữ tỳ mang rượu tới.
Musashi bước ra hiên. Thị trấn đã lên đèn, tiếng ồn ào cũng giảm bớt. Xa
xa, nước hồ đổi từ màu chàm sang màu đen sẫm khiến hắn liên tưởng tới
màu mắt đen của Otsu lo lắng nhìn hắn đêm nào dưới ánh trăng trên triền
núi. Áy náy và hối hận tràn ngập trong lòng, Musashi tự hỏi không biết giờ
này Otsu ở đâu, an nguy ra sao và tự trách mình đã bỏ phí thì giờ đến một
chỗ không cần thiết. “Kẻ nào bắt cóc Otsu tất không đời nào dẫn qua một
nơi đông đúc như thế này !”. Tưởng tượng nghe tiếng Otsu kêu cầu cứu đâu
đây, lòng hắn bồn chồn như lửa đốt.
Geki tắm xong đã trở lại phòng khách. Thấy bộ áo của lữ quán vẫn còn
nguyên để trên khay, Geki ngạc nhiên hỏi:
- Tráng sĩ không thay áo ?
- Tiểu nhân mặc thế này cũng đủ. Trong nhà, ngoài đường hay bất kỳ lúc
nào, tiểu nhân cũng mặc thế này. Âu là thói quen, vả mặt thế này thoải mái
hơn, xin miễn thứ.
Đoạn mỉm cười ra chiều xin lỗi. Ishimoda Geki gật gù:
- Chắc tráng sĩ muốn luôn luôn sẵn sàng. Masamune tướng công thấy thế
hẳn phải vừa lòng lắm !
Musashi nhướng mày ra ý hỏi, nhưng Geki chỉ cười, cầm chén tráng vào bát
nước nóng để bên rồi thân hành rót rượu mời.
Musashi từ tạ mà nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.