MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 730

Musashi ngồi vào bàn. Một người khách hỏi:
- Muốn gì ?
- Ai là chủ quán ? Cho cái gì ăn chứ ?
Tức thì cả ba cùng nói:
- Quán ! Có khách !
Một người từ nhà sau bước ra, hất hàm hỏi:
- Dùng gì ?
- Cơm, canh, gì cũng được, mà nhanh lên !
Lát sau, thấy chủ quan bưng ra một liễn cơm nguôi và một bát canh rau
cùng đũa bát:
- Khách quan ăn tạm. Nhà hết cơm nóng mà thịt lợn rừng thì chưa chín.
Musashi gật đầu:
- Cũng được !
Rồi bắt đầu ăn ngấu nghiến. Những người kia cũng không nhìn Musashi
nữa, tiếp tục quay vào cạnh lò nói chuyện, thỉnh thoảng lại nhổ nước miếng
đánh bẹt một cái vào lửa.
Nhân thấy chủ quán đứng gần, Musashi bèn hỏi:
- Ông quán có thấy ai tên Daizo qua đây không ?
Chủ quán không đáp. Musashi nói thêm:
- Daizo trạc năm mươi, tóc hoa râm, đi cùng với một thằng bé khoảng mười
lăm tuổi.
Chủ quán bèn quay hỏi những người khách kia:
- Toji ! Lão có thấy ai tên Daizo chừng tuổi dẫn thằng bé qua đường này
không ?
Ba người kia đưa mắt nhìn nhau như hỏi ý rồi cùng lắc đầu. Chủ quán nói:
- Chắc không có, hay chưa tới cũng không biết chừng.
Musashi lại tiếp tục dùng bữa. Khi đã lửng dạ, hắn mới nghĩ đến việc trả
tiền. Sở dĩ hắn không nói ngay lúc đầu vì không muốn có vẻ như một tên
khất thực trước mặt những người khách lạ. Hắn định nếu chủ quán không
nhận bức tượng Quan Âm, hắn sẽ thế con dao chuôi bằng sừng hươu vẫn để
trong bọc.
Cơm nước xong, Musashi gọi chủ quán:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.