MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 728

Musashi vừa tức vừa buồn cười, tự trách mình quá khờ khạo. “Ta tự hào
không sơ hở để địch thủ đâm hông được mà lại bị một bọn dốt nát lừa gạt.
Thật không khác gì bị cái tát. Vậy mà mơ những chuyện cao xa, chỉ huy
binh đội, lãnh đạo chiến tranh thì làm thế nào được !”.
Trèo những bậc đá lên chùa, hắn tự nhủ thầm sẽ thận trọng hơn trong sự
tiếp xúc với xã hội bên ngoài. Đến tam quan, bỗng thấy một trong những
người thợ ban sáng đang đứng đợi.
- À ! Khách quan đây rồi ! Làm nô tài chờ mãi !
Musashi cau mặt, nhưng cũng hỏi:
- Có tin gì không ?
- Có ! Có tin một trong hai người !
- Ai ! Thiếu nữ hay tiểu đồng ?
- Tiểu đồng ! Nhỏ đó với một người đứng tuổi tên Daizo ở Narai đi về phía
đèo Hòa Đa. Không thấy tận mắt nhưng nô tài đã cất công đến tận Seba mới
được tin đấy !
Bọn kia đã ai về báo tin cho khách quan biết chưa ?
- Chưa. Nhưng ta chắc chúng lừa ta, lấy tiền đi đánh bạc chứ tìm cái gì !
Người thợ gật gù:
- Thường thì như vậy, nhưng nô tài thì không. Thấy khách quan đứng đắn,
nô tài cố giúp.
Hơi ngượng vì đã có ý vơ đũa cả nắm, Musashi nói chữa:
- Cám ơn chú đã cho tin.
Rồi móc số bạc vụn ra. Hắn ước tính số bạc chỉ đủ để trả tiền bữa cơm tối
nên ngần ngừ một lát. Nhưng lại nghĩ lòng thành thật không thể không được
tưởng thưởng, bèn dốc cả số bạc vụn vào tay người thợ. Biết đâu chẳng vì
thế mà những ngày sắp tới gã chẳng giúp thêm được vài người nữa, tin rằng
người thật thà sẽ được đền đáp xứng đáng ?
Người thợ được tiền, mừng rỡ nâng ngang mày tỏ ý cảm ơn rồi tất tả quay
gót.
Trời tối hẳn. Bóng đêm lẫn với bóng núi mờ mờ, vài đốm sao mới xuất hiện
nhấp nháy. Tiết trời mát mẻ và trong người dễ chịu, Musashi quyết định đi
đêm đến đèo Hòa Đa, hy vọng sẽ gặp Daizo và Jotaro ở đó vào buổi sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.