MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 770

chớm nụ. Thiên hạ rủ nhau đi lễ đông lắm.
Yajibei bảo với cụ Osugi:
- Vãn bối lên chùa Phổ Giác, lão bá có đi không ?
- Đi chứ. Chùa Phổ Giác nghe nói linh thiêng. Ta cũng muốn tới dâng
hương vài ngày, trước là lễ Phật, sau du xuân cho đỡ cuồng cẳng.
Yajibei bèn sai gia nhân đến bãi Kyobashi thuê thuyền. Rồi bày rượu ra, rót
mời cụ Osugi một chén.
- Vãn bối lên chùa là có ý định cầu siêu cho thân mẫu. Tiết thanh minh,
chẳng tiện về quê tảo mộ. Nhớ đến song thân, lòng lại bồi hồi ân hận, nên
nhân dịp này muốn giãi bày chút lòng hiếu.
Cụ Osugi rưng rưng nước mắt:
- Lão đệ nghĩ thế là phải lắm. Nếu thằng con ta cũng được như lão đệ thì ta
sung sướng biết mấy ! Nhưng chưa lễ lạc gì mà rượu chè thế này có tiện
không ?
- Vãn bối đã dặn trước trên chùa rồi, lão bá yên tâm. Vả lại lễ lạc rềnh rang
mà làm gì ! Thiển nghĩ cỗ bàn có to đến đâu cũng chẳng nguôi được lòng ân
hận của vãn bối.
Cụ Osugi cúi đầu, có lẽ cũng đồng ý với chủ nhân. Yajibei lại mời:
- Nào, xin cạn chén. Hôm nay ta phải đi thuyền ngược dòng sông một
quãng.
Nhưng không hề gì. Thuyền to mà gia nhân đều là những chân sào thiện
nghệ cả, lão bá đừng sợ.
Chén thù chén tạc, chẳng mấy chốc cụ Osugi đã say khướt.
- Lâu lắm không uống rượu, nay vui miệng, ta thấy người như bay bổng.
Bữa rượu gần tàn thì thuyền cũng vừa tới. Gia nhân chạy lên thông báo. Cả
bọn khiêng đồ, quẩy níp xuống thuyền, chèo ra giữa sông mà đi, vào một
ngày xuân tươi đẹp, gió nhẹ bay vừa và nước sông chỉ hơi gợn sóng. Càng
lên phía bắc, càng cách xa Edo bao nhiêu, cây cỏ càng xanh tươi bấy nhiêu,
mặt nước long lanh trong vắt. Ở những chỗ gần bờ, rễ cây lớn đua ra, bóng
rợp che kín cả vùng khiến lòng sông như sâu thẳm.
Trong bụi cây, tiếng chim trả lời nhau lảnh lót.
- Ồ ! Tiếng chim họa mi, lão đệ nghe thấy không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.