MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 771

- Có. Khu rừng này có tiếng nhiều chim. Về mùa mưa, tu hú hót cả ngày.
Yajibei lại bày rượu ra. Hai người chân sào cũng nhắp mỗi người một chén.
- Một chén thôi. Để khi đến nơi, các chú muốn uống bao nhiêu thì uống.
Say bây giờ, lộn cổ xuống sông cả lũ.
Mọi người cười ha hả:
- Phải rồi ! Phải rồi ! Một chén mà tiểu nhân đã thấy nước sông trôi như
rượu trong vò đổ ra rồi !
Qua xóm chài, thuyền ghé vào bờ mua cá. Cá tươi đủ loại vô số kể, thả
trong khoang tha hồ chọn. Mua xong, Yajibei xẻ thịt ra, lấy giấy lau khô,
rưới nước gia vị lên ăn sống. Cụ Osugi ghê sợ quay mặt đi niệm Phật.
Đến bến chùa trời đã quá ngọ. Cụ Osugi tập tễnh trèo lên, tuy đau chân
nhưng vẫn nhất định từ chối sự giúp đỡ của Yajibei. Từ bến lên tới cổng
chùa phải qua một bãi đất rộng, lau lách mọc đầy xen lẫn với những hòn đá
cuội to bằng trứng ngỗng. Buộc thuyền xong, cả bốn người theo chân nhau
qua bãi.
Một bọn trẻ con tay xách giỏ tre đang cắm cúi vạch lau lật đá, thấy người lạ
tới thì ùa đến.
- Ông khách, ông khách mua cho cháu đi !
- Lão bá ! Những món này đẹp lắm, lão bá mua đi, cháu lấy lão bá coi nhé ?
Yajibei có vẻ thích trẻ con, ông cười vui vẻ hỏi:
- Chúng mày bán gì thế ? Cua hả ?
- Không. Đầu mũi tên.
Vừa nói, một đứa vừa lấy trong giỏ ra một vài mũi tên bằng đồng đã han rỉ
đưa Yajibei coi.
- Đằng kia co nhiều mộ hoang, khối người đến lễ. Họ mua đầu mũi tên cắm
lên mộ. Ông mua vài cái cắm lên mộ lấy phúc.
Yajibei lắc đầu:
- Ta chẳng dùng đầu mũi tên làm gì. Đây, cho mỗi đứa mấy đồng, bằng lòng
chứ ?
Dĩ nhiên là chúng bằng lòng, cười hể hả bỏ đi, nhưng được một quãng, một
gã râu ria từ trong căn lều cuối bãi bước ra tịch thu hết cả số tiền ấy. Yajibei
không ngạc nhiên, chỉ lắc đầu. Cụ Osugi hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.