Nói rồi bà cúi rạp đầu xuống sạp thuyền tạ Ơn và rót rượu mời Yajibei và
Kojiro.
Nhân cơ hội, Yajibei cũng muốn biết thêm về kẻ đối ẩm, bèn đưa đẩy:
- Kojiro đại hiệp ! Thế bốn tên mà đại hiệp vừa giết ở ven sông là ai vậy ?
Có liên hệ gì với Musashi chăng ?
Dường như chỉ đợi có thế, uống xong chén rượu, Kojiro nhếch mép cười
khinh mạn, đáp:
- Có gì đâu mà phải bận tâm ! Bọn đó là tiểu tốt của Obata chứ không liên
hệ gì đến Musashi. Obata mở trường dạy binh pháp, ta có đến thăm mấy
lần.
Toàn lý thuyết suông. Cũng có lần lão luận về thuật dụng kiếm, nhưng cũng
như lý thuyết về binh pháp của lão, hão huyền cả. Ta có lên tiếng chỉ trích
thì bị bọn đồ đệ Obata đả kích và thách thức. Ta chỉ cười và hẹn chúng đến
bờ sông Sumida cho chúng nếm thử chiêu kiếm trảm nhạn của ta.
Ngừng một lát, rót thêm rượu uống cạn, Kojiro lại tiếp:
- Có năm đứa đến, nhưng một đứa sợ quá bỏ chạy ngay từ đầu. Hà hà ...Còn
bốn đứa kia, làm sao địch nổi một cái vẩy tay của ta được.
Kể xong, hắn gật gù cười nhạt:
- Ở Edo này xem ra chẳng thiếu gì kẻ khoác lác, nói một tấc lên đến trời mà
hành động thì khiếp nhược ...
- Obata ? Obata nào nhỉ ?
- Obata Kagenori, tôn ông không nghe nói đến bao giờ ư ?
- Không, lão phu kiến thức nông cạn ...
- Obata xuất thân ở đất Cải, một thời giữ chức tham nghị quân sự cho sứ
quân Takeda. Bây giờ về hưu, mở trường riêng thu đồ đệ.
Yajibei tuy là một doanh nhân, không hiểu rõ về những việc xảy ra trong
giới võ lâm nhưng tính tình chất phác dễ tin người. Những lời Kojiro nói
khiến ông phục lắm. Qua vài mẩu chuyện trao đổi, ông thấy ga thanh niên
ngồi trước mặt tuy hợm hĩnh, tàn nhẫn nhưng là một kẻ có tài về kiếm thuật
và chắc chắn đường gươm độc đáo của hắn sẽ dùng được việc khi cần, bèn
nảy ý muốn mua lòng Kojiro. “Gã này còn trẻ, chưa cạo đầu xuống tóc như
các kiếm sĩ khác mà đã tỏ ra có bản lĩnh và kiến thức, thật không phải dễ