MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 777

tìm. Mình nên tìm cách giữ hắn làm thủ túc”.
- Đại hiệp ! Lão phu có lời đề nghị.
- ...
- Hiện trong nhà lão phu có nuôi được chừng bốn năm chục gia nhân đều là
thanh niên can đảm, khỏe mạnh. Lão phu có ý muốn xây dựng một võ
đường cho họ luyện tập và mời đại hiệp giảng dạy. Đại hiệp nghĩ thế nào ?
Kojiro ngồi im một lát, đoạn nhìn thẳng vào mặt Yajibei mà nói:
- Tôn ông cũng biết là đã có nhiều sứ quân mời tại hạ, bổng lộc hai ba ngàn
gia. lúa mỗi năm nhưng tại hạ chưa tiện nhận lời vì thú thật, hiện nay chưa
muốn bị ràng buộc bởi một lời hứa nào cả. Vả lại tại hạ đã định không làm
việc gì nếu bổng lộc không được năm ngàn giạ.
Ngưng một lát, hắn lại tiếp:
- Nhưng thế nào cũng có dịp tới vấn an tôn ông.
- Đa tạ đại hiệp.
Cụ Osugi khẩn khoản xin Kojiro lưu tâm đến lời đề nghị ấy nhưng gã chỉ
ậm ừ.
Đến gần cầu Đại Bản, cảnh hỗn tạp vùng Edo đã thấy xuất hiện. Kojiro yêu
cầu cho thuyền cập bến, từ giã cụ Osugi và chủ thuyền để lên bờ. Nhìn vóc
dáng cao lớn của gã thanh niên với thanh kiếm đeo trên lưng dài như cây
sào phơi in rõ nét trên nền áo tía khuất dần theo con đường mòn ven đô,
Yajibei không khỏi khen thầm, khẽ thốt:
- Chà ! Con người trẻ tuổi mà ghê gớm quá !
Cụ Osugi cũng trông theo. Liên tưởng đến Matahachi, bà khẽ thở dài không
nói.
Năm ngày sau, Kojiro đến tư thất Yajibei như một cơn lốc. Chủ nhân hân
hoan ra đón, lại gọi gia nhân lần lượt từng người tới cung kính vái chào
khiến Kojiro rất xứng ý.
- Đây là số gia nhân phụ trách trong nhà. Còn một số nữa cũng hiểu biết võ
nghệ và kiếm thuật được lão phu sai đi làm chút việc nên không ra mắt đại
hiệp được, xin thứ lỗi.
- Tôn ông có nếp sống phong lưu lắm nhỉ !
Yajibei mỉm cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.