MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 807

- Ta sẽ ngăn không cho nước chảy vào.
Vừa nói hắn vừa lấy tay chỉ:
- Đắp một con đê ngăn nước đến tận đằng kia, bao quanh thửa đất.
- Trời ơi ! Công trình quá ! Thầy với con làm thế nào được !
- Sannosuke ! Con chớ quên đây là nơi ta dùng làm thao trường để luyện
tập.
Luyện tinh thần trong khi tập thể chất. Đừng bao giờ nản chí cả.
Thế là suốt mùa đông năm ấy, trừ những ngày tuyết rơi nhiều, thầy trò
Musashi lại ra công đào xới, lấy đá đắp đê trước những cái nhìn chế giễu
của cư dân trong vùng.
Nhưng đê mới xong được nửa, con tuyết tan đầu xuân đã tràn tới, kéo văng
công trình khó nhọc của cả hai xuống chân núi.
Buồn rầu, Musashi ngồi trong lều trông ra, không biết đối phó thế nào với
những tàn phá không cưỡng nổi ấy của thiên nhiên. Thầy trò nhìn nhau
chẳng thốt một lời.
Bỗng Musashi sực nghĩ ra. Vô tình hắn đã quẩn quanh trong việc phá một
thửa đất rồi san ra vuông vức như ở đồng bằng. Thảo nào không được. Vì ở
đây là sườn đồi, thế đất phải khác. Hắn không thể giữ cho nước không chảy,
hay giữ cho đất đứng yên không bị nước soi mòn. Nước là nước, đất là đất,
sao hắn lại điên rồ đòi thay đổi bản chất của nó.
Phải thuận theo dòng nước và thế đất. Đừng ngăn nó chảy. Hãy lợi dụng sự
di động của nước, đưa nó dần dần vào những thửa ruộng nhỏ, không cần
vuông vức mà thuận với sườn đồi thấp dần từng bậc một, tất nước không
còn đủ mạnh để phá đất nữa.
Nghĩ đến đấy, hắn sung sướng quá, đập tay vào đùi nói lớn:
- Thật là ngốc. Không biết thuận theo thiên nhiên, sao đòi thành công được
?
Rồi lấy sổ tay ra, hắn ghi một nhận xét:
“Làm ruộng cũng như làm chính trị, phải thuận với thiên nhiên. Nhưng
trước hết, hãy tìm hiểu thế nào là thuận với thiên nhiên đã”.

CHƯƠNG 65
SƠN QUỶ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.