MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 859

Bèn nói:
- Bá phụ nghĩ vậy rất phải. Xin để con và Kimura lo chuyện này. Thế nào
cũng tìm được cách giải quyết ổn thỏa không để lụy đến Otsu cô nương.
- Vậy hay lắm ! - Yagyu gật đầu - Ngươi nên giải quyết càng sớm càng tốt.
Nghe xong, Hyogo chưa kịp cáo từ, chợt gia nhân vào bẩm có thư ở Nhà
Yagyu do khoái mã đưa đến. Yagyu Munenori hơi cau mày:
- Khoái mã ? Chắc có tin khẩn cấp. Bảo mang vào ngay ta coi:
Thì ra thư của Shoda:
“Lão nhân gia mới trở bệnh, lần này có phần nguy kịch hơn lần trước.
Người nói bệnh của người không phải lý do để tướng công phải rời nhiệm
sở, nhưng môn hạ ngại vì người tuổi cao, nếu có mệnh hệ nào, e không kịp.
Vậy khẩn có thư này, xin tướng công lưu ý”.
Yagyu Munenori không để lộ xúc động. Ông yên lặng một lúc, vẫy tay cho
gia nhân lui rồi vắn tắt với Hyogo:
- Lão nhân gia trong người không được khoẻ. - Đoạn tiếp với giọng điềm
tĩnh cố hữu - Hyogo, ngươi hãy thay ta về Nhà Yagyu.
- Dạ.
- Hãy lo phụng dưỡng lão nhân gia, đừng để người thiếu thốn gì. Phải đích
thân săn sóc tổ phụ, có tin gì báo cho ta biết ngay, chớ chậm trễ.
- Dạ.
- Tốt lắm ! Vậy về sửa soạn ngay đi, sáng mai lên đường sớm, miễn vào
gặp ta nữa.
Hyogo lui ra. Yagyu tướng công mở thư đọc lại, nét mặt đăm chiêu:
“Bây giờ chỉ còn cầu Trời Phật cho lão nhân gia tai qua nạn khỏi mà thôi.
Chắc chưa đến nỗi nào !”.
Tin dữ chẳng mấy chốc đã loan truyền khắp tướng phủ. Otsu, mắt đỏ hoe,
vội vã đến gõ cửa phòng Hyogo:
- Nghe tin thiếu gia sắc đi Nhà Yagyu, xin cho tiểu nữ đi theo. Đã lâu lắm
không được gặp lão cốc chủ, nay nhân cơ hội, tiểu nữ mong được về vấn an
và hầu hạ người để đền đáp phần nào ơn cứu trợ.
Thấy Otsu, Hyogo chợt nhớ đến lời hứa với bá phụ khi nãy. Thật là dịp may
hiếm có, không để cho nàng đi lần này thì còn dịp nào hơn nữa. Bèn gật đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.