MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 9

thiếu nữ.
Sau cùng, Takezo lên tiếng:
- Cô là ai ? Làm gì ở đây ?
Không đáp, thiếu nữ vùng bỏ chạy.
- Cô kia, đứng lại ?
Nhưng thiếu nữ đã vụt ra xa, chạy chữ chi, tránh dẫm lên những xác chết.
Áo trắng của nàng loang loáng dưới ánh trăng. Có tiếng chuông lanh canh
vọng lại rồi cũng xa dần, kỳ bí chìm dần vào bóng đêm sâu thẳm cùng
những bụi gai dày ở xa.
Sương xuống mờ mờ. Takezo nhìn sương, nói khẽ:
- Người hay ma ?
Matahachi run nhong nhóc, cười gượng:
- Nếu là ma, chắc là ma lính.
- Bỏ đi mày ! Sợ hả ? Nó chạy đằng này chắc là phải có làng mạc quanh
đây. Biết đâu nó chẳng chỉ đường cho mình ?
Quên cả nghỉ, cả hai tiếp tục hành trình, leo lên ngọn đồi gần nhất. Dốc đồi
bên kia là bãi lầy chạy đến chân núi Fuwa. Xa xa, khoảng chừng nửa dặm,
một đốm lửa leo lét.
Takezo và Matahachi cho đó là một căn lều. Dù sao cũng tốt, một căn lều
tránh mưa nắng, tạm dưỡng bệnh còn hơn không. Đến gần thì ra là một
trang trại, xung quanh có lớp tường đất dầy bao bọc. Cổng vào, trước kia
chắc rất lớn, nhưng nay đã đổ nát. Tất cả ẩn dưới những tàng cây rậm rạp và
lau cao hơn đầu người, mang một vẻ hoang phế khó tả. Takezo đến trước
trại, đập cửa:
- Có ai trong nhà không ?
Không nghe trả lời, hắn lại đập cửa lần nữa.
- Xin lỗi làm rộn quý trại vào giờ này. Bạn tôi đau nặng. Chúng tôi thật
chẳng muốn phiền, chỉ xin nghỉ chân đôi chút.
Trong nhà có tiếng thì thào rồi một giọng con gái vọng ra:
- Các chú là tàn quân trận Sekigahara phải không ?
- Dạ phải. Chúng tôi là quân dưới trướng sứ quân Shinmen ở Iga.
- Đi đi ! Quan quân đang ruồng bắt những lính bỏ ngũ. Nếu họ thấy các chú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.