MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 943

Bỗng xa xa, ngay phía trước, trên con đường mòn, hiện ra bóng Jotaro, con
trai lão Daizo. Sannosuke ngạc nhiên nghĩ thầm:
“Không hiểu sao nó đi chậm thế. Hay cũng nghỉ chân ở chỗ nào như mình
!”. Nó chậm chân lại, có ý muốn xem thằng đó đi đâu, làm gì ! Đối với
Sannosuke, cha con Daizo rõ ràng là những tên gian phi cần bị theo dõi và
tố cáo.
Có lẽ linh tính báo cho Jotaro biết nó đang bị dò xét nên thỉnh thoảng nó
quay đầu nhìn lại phía sau và rảo bước nhanh hơn. Jotaro bây giờ không
còn là đứa trẻ như trước. Nó vẫn đen đủi, nhưng trong những năm ở với
Daizo làm con nuôi lão, Jotaro đã lớn và đẫy đà hơn nhiều. Mười tám tuổi
rồi, Jotaro trở thành trang thanh niên nhanh nhẹn, khôn ngoan, rất vừa lòng
nghĩa phụ.
Thấy thằng bé cứ lẽo đẽo theo mình, Jotaro muốn thử xem có phải thật nó
dò xét mình không, bèn đang đi, thình lình tạt ngang đến nấp sau một tảng
đá lớn, hé mắt quan sát.
Quả nhiên Sannosuke mắc bẫy. Không thấy Jotaro đâu, nó nhớn nhác nhìn
quanh. Đến gần tảng đá, Jotaro nhảy xổ ra quát lớn:
- Thằng kia ! Mày theo dõi ta phải không ?
Giật mình, Sannosuke đứng sững:
- Đâu có !
- Đừng chối ! Đúng mày theo ta !
Sannosuke bỏ chạy, nhưng Jotaro nắm ngay được lưng áo nó:
- Tiểu nghiệt súc ! Ai sai mày dò xét ta ?
Sannosuke vùng vẫy. Bị kẻ đồng trang lứa gọi là tiểu nghiệt súc, một tiếng
chửi nặng nề, nó tức giận mắng lại:
- Ngươi mới là nghiệt súc. Ăn cắp bảo vật rồi đem chôn giấu, ngươi tưởng
không ai biết hả ?
Câu nói bất ngờ khiến Jotaro sửng sốt. Thừa cơ, Sannosuke vùng mạnh một
cái, giật ra chạy, vừa chạy vừa la chói lói:
- Ăn cắp ! Thằng ăn cắp ! Bắt nó !
Thấy xa xa lẩn trong những hàng cây xanh rì, có vài căn nhà dựng liền
nhau, Sannosuke đoán là xóm có người ở. Nó hướng về phía ấy chạy thục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.