MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 954

- Vậy ư ? Ông nhắn gì không ?
- Dạ không. Nhưng cũng có cả một người tên Jotaro tự xưng là đồ đệ của
thầy nữa.
- Ồ !
Musashi mừng, hỏi kỹ hơn. Sannosuke bèn đem chuyện gặp Jotaro và
Takuan ra kể cho hắn nghe rõ hết. Musashi lộ vẻ đăm chiêu, đoạn nói:
- Không ngờ Daizo dẫn dắt thằng Jotaro làm những chuyện tày trời như thế.
Bây giờ ta mới hiểu vì sao bị bắt và vì sao tự nhiên lại được thả ra. Ta chắc
chín phần mười Takuan có can thiệp.
Đoạn như muốn chấm dứt câu chuyện và dành những suy tư về hậu quả
việc ấy cho riêng mình, hắn nói lảng, bảo đồ đệ:
- Con biết Gonnosuke tráng sĩ chứ ?
- Dạ biết.
- Nhưng chưa rõ liên hệ với ta ra sao đâu nhỉ ! Tráng sĩ là ân nhân của ta,
nhất là khi ta còn trong vòng lao lý. Tráng sĩ với ta đã kết nghĩa huynh đệ,
vậy từ nay con gọi ông bằng sư thúc.
Sannosuke định tuột xuống thi lễ, nhưng Gonnosuke vội gạt đi, cho rằng
những hình thức ấy lúc này không cần thiết. Vỗ nhẹ lưng nó, gã nói:
- Hay lắm. Chưa lập gia đình mà ta đã có cháu. Giá mẫu thân ta còn, chắc
người hài lòng lắm.
oo Cả ba về đến nhà, đêm đã khuya, sương xuống lạnh buốt. Sannosuke ôm
củi ra nhóm lửa ở giữa nhà sưởi, lại mang cơm nắm cá khô thịt muối ra mời
sư phụ và sư thúc cùng ăn.
Bữa cơm đạm bạc, nhưng đối với nó, trong không khí ấm cúng của gian nhà
cỏ, bên ngọn lửa nhảy múa reo vui, quả là bữa tiệc mừng mọi người bình an
đoàn tụ.
Thấy sư phụ hơi xanh và ở tay, ở cổ có nhiều vết thương chưa lành, nó hỏi
tại sao.
Musashi cười, nói lảng:
- Chẳng có gì đáng ngại. Hôm nay gặp con, lại có thêm hiền đệ, thật là điều
may mắn không ngờ ta được hưởng. Hãy cứ vui như thế đã, chẳng nên quan
tâm đến những việc khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.