MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 970

bà già ở đây đã rồi sau sẽ hay.
Jotaro trói tay cụ Osugi lại, lấy vải bịt miệng rồi nắm áo đẩy bà đi tìm một
chỗ giấu.
Trong miếu thì không được rồi. Chỗ ấy lộ liễu quá, vì sát đường mòn,
thường có khách bộ hành lui tới nghỉ chân, dễ bị phát giác. Loanh quanh
mãi, vào sâu trong núi thấy có kẽ hở giữa hai tảng đá, bên ngoài chỉ một
người chui lọt nhưng bên trong rộng như cái hang, hai ba người ngồi được,
Jotaro dẫn cụ Osugi đem giấu về đấy. Lại lấy đá lớn và cành khô bít lối để
mọi người không để ý.
Đoạn xuống đèo, tất tả đi về phía ngã ba Shimonosho.
Con suốt bắt nguồn từ trên núi, lúc đầu còn nhỏ, đến ngã ba Shimonosho,
chân đèo Mikazuki, thì chảy tràn ra rộng đến mấy chục trượng. Lòng suối
cạn, nhiều cát, dễ đi, khách từ bờ này sang bờ kia xắn quần lội qua, chỗ
nước sâu nhất cũng chưa đến đầ u gối. Gia nhân cụ Osugi khiêng Otsu tới
ven suối, đặt nàng xuống, ngồi nghỉ.
Gió đêm lạnh thốc vào mặt khiến Otsu tỉnh từ lâu, nhưng tay chân nàng bị
trói, khăn bịt miệng quàng ra sau gáy buộc chặt cứng hai tai làm nàng khó
chịu, có muốn kêu cứu cũng chỉ phát ra những tiếng ú ớ. Đêm khuya, bốn
bề vắng lặng. Chẳng biết chỗ này là chỗ nào, Otsu nằm ngửa nhìn trời. Qua
khoảng trống của những tàn cây xao động, vài ngôi sao nhỏ li ti nhấp nháy
lúc ẩn lúc hiện. Hai tay khiêng nàng ngồi trên phiến đá, cách chỗ Otsu nằm
chừng chục thước. Chúng chuyện vãn những gì nàng nghe không rõ phần vì
gió thổi ù ù, phần vì khăn buộc quá chặt.
Đột nhiên một đứa chồm dậy:
- Bà già tới ! Ta nghe hình như có tiếng gọi !
Đứa kia lắng tai rồi nói:
- Đâu ! Có gì đâu !
Cả hai im lặng chú ý:
- Ừ ! Chẳng thấy gì. Quái, sao bà già lâu thế nhỉ ! Có lẽ đã sang giờ tí. Bỗng
văng vẳng từ xa, lẫn trong gió, nghe quả như có tiếng gọi vọng đến thật:
- Otsu ... ư? ... ư? ... Otsu ư? ... ư? ...
- Phải tiếng bà già không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.