MỘ BIA GIỮA BIỂN - MẢNH ĐẤT CUỐI CÙNG NƠI NGƯỜI CHA NẰM LẠI - Trang 52

“Do những tín điều của tư tưởng mình mà chúng tôi bị cướp mất đi

niềm tự hào của người lao động, bị chà đạp nhân quyền, bị lấy ra làm
gương xấu, chịu đựng những điều nhục nhã. Khi ấy, chúng tôi phải chịu
làm những công việc ngang hàng với sự tra tấn, với sự đối xử bạo lực.
Cuối cùng công ty phải chấp nhận sự thật, thừa nhận sự sai trái của mình
và bồi thường tổn hại cho chúng tôi. Bây giờ trước mặt tôi đang có một tờ
“Thư hòa giải” viết những điều cam kết:

“Anh Nakamoto Teruo, anh được phục hồi nguyên chức.

Công ty chấm dứt việc trả lương khác biệt, trả anh tiền hòa giải.

Chúng tôi sẽ cố gắng không để xảy ra vụ việc kháng nghị tương tự

trong tương lai.””

Tờ thư viết như vậy. Tôi cầm bút, ký tên “Nakamoto Teruo” rồi đóng

dấu… (Lược bỏ)… Khi chữ ký cuối cùng đã kết thúc, trong phòng vang lên
tiếng vỗ tay lặng lẽ.

Lúc đó những ký ức, hình ảnh về cuộc chiến đấu mười hai năm liên

tục đã đạt thành quả cứ hiện ra rồi biến đi, hiện ra rồi biến mất. Cuối cùng
tôi đã được trở lại làm người.

Khoảng giữa “Gia đình” và “Gia đình thân nhân”

[13]

Tháng 7 năm 1974 (năm Chiêu Hòa thứ bốn mươi chín), khoảng hai

tháng trôi qua từ ngày tôi thắng cuộc và nhận được sự hòa giải nơi công ty,
tôi đưa vợ cùng hai đứa con nhỏ về lại nhà ở Kawamo sau một thời gian dài
xa cách. Tôi đưa cả gia đình ra viếng mộ cha mẹ đang ngủ yên dưới lòng
đất. Năm 1965, ở khoảng giữa cuộc đấu tranh, tôi lập gia đình với Kikuko
và đến năm sau thì hạ sinh người con trai đầu. Đến năm 1970, chúng tôi
đón người con trai thứ hai. Trong khoảng thời gian tranh đấu, không biết từ
lúc nào mà chúng tôi đã trở thành một gia đình bốn thành viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.