MÔ KIM QUYẾT - QUỶ MÔN THIÊN SƯ - Trang 15

quai hàm liên tục nhai nhồm nhoàm vừa ăn vừa uống, thoả mãn cơn đói
khát, cũng gọi là đối phó qua được một ngày. Từ đó hắn dựa vào lên núi
săn bắn, có lúc săn được thứ gì đó, cũng có khi lại phải về tay không. Nói
ra cũng kì lạ, chỉ cần hôm nào hắn không săn được gì, lão đầu ngày ấy sẽ
xuất hiện, chỉ điểm cho đại thiếu gia, hoặc đi đến phía Đông hoặc đi về
phía Tây. Đại thiếu gia án theo sự chỉ điểm của lão đầu, lần nào cũng trúng,
mỗi lần đều có thể săn được một, hai con thú. Hắn đối với lão đầu có thể
nói là tâm phục khẩu phục, ngoài ra còn có mấy phần bái phục, cho rằng
lão đầu cũng là người trong nghề, là một lão thợ săn thường xuyên săn bắn
ở vùng núi này. Hỏi lão đầu họ gì tên gì, lão đều lắc đầu không nói, đại
thiếu gia đành gọi là đại gia cho tương xứng.

Có một ngày, đại thiếu gia hắn lại lên “Lão Thử Lĩnh” săn bắn, một

ngày dài trôi qua, không kiếm được bất cứ thứ gì cả, cũng không thấy lão
đầu đâu, đại thiếu gia trong lòng bồn chồn: “Sao lão đầu còn chưa tới? Một
ngày không thấy ông ta, cũng có chút nhớ a!”

Không được lão đầu chỉ điểm cho, đại thiếu gia không tránh khỏi tay

không mà quay về, lại phải chịu đói một ngày, lại một ngày nữa qua đi, vẫn
không thấy tung tích của lão đầu. Hắn liền đến một cái lông thỏ cũng không
bắt được, trong lòng có chút lo lắng sốt ruột. Hai ngày liền phải chịu đựng
cơn đói, mắt hắn xanh cả lên, đành xách súng chim lên núi, Đông một đầu,
Tây một đầu, cắm mặt xuống đất mà sục sạo khắp nơi. Bỗng hắn vô tình
ngẩng đầu lên, bắt gặp lão đầu đang ở ngay phía trước, hắn như mở cờ
trong bụng!

Vội vàng chạy qua, chắp tay thi lễ: “Đại gia, hôm nay người bảo ta

nên đi săn hướng nào đây?”

Lão đầu chỉ điểm giúp hắn bắt được hai con thỏ rừng, lại hỏi hắn một

câu: “Ngươi có dám đi săn một thứ cho ta không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.