MƠ VỀ EM - Trang 227

một cảnh tượng riêng tư.

Rõ ràng là Ngài Raiford vẫn muốn nói thêm với Lily, nhưng anh lưỡng

lự thả cô ra và tặng cô một ánh mắt nhắc nhở. “Cư xử cho đúng.” Là một
lời nhắn nhủ thầm nhưng không thể hiểu khác đi được. Lily tỏ vẻ tỉnh bơ và
nhìn qua anh để vẫy tay với Lansdale và Aveland. “Chơi vui vẻ, các quý
ông,” cô gọi với. Họ đáp lại với những tiếng lẩm bẩm đồng ý. Derek
Craven vẫn im lặng và lạnh lùng phớt lờ khi hai người phụ nữ đi khỏi.

Sara buồn bã đi theo Lily qua hành lang trải thảm. Thái độ lạnh lùng của

Craven là một bất ngờ khiếm nhã. Cô âm thầm tự mắng mình vì đã nghĩ
rằng anh có lẽ sẽ vui mừng khi nhìn thấy cô. Đổi lại dường như là anh sẽ
phớt lờ cô cả cuối tuần này.

Họ đi đến một dãy phòng dành cho khách ở chái Tây của ngôi nhà, mỗi

căn phòng đều có một phòng thay đồ và một phòng khách. Phòng của Sara
được trang trí với những mảng màu xanh nhạt và vàng, có thể nhìn xuống
khu vườn được chăm sóc kỹ lưỡng bên dưới thông qua ô cửa sổ có rèm cửa
tách ra ở giữa. Sara thẫn thờ đi đến chiếc giường có những chiếc cột có
rãnh và chạm vào một nếp gấp của chiếc màn lụa được thêu cùng kiểu hoa
với giấy dán tường.

Lily mở một chiếc tủ và thấy quần áo Sara trong đó. Trong một thời gian

ngắn đáng kể, người hầu gái đã sắp xếp gọn gàng số hành lý ít ỏi của Sara.
“Chị hy vọng là em hài lòng với căn phòng này!” cô nói và hơi cau mày khi
thấy biểu hiện của Sara. “Nếu em thích căn phòng khác – “

“Nó rất đẹp,” Sara trấn an cô nhưng lại nhăn mặt. “Chỉ là… có lẽ em nên

về nhà. Em không muốn gây phiền phức. Anh Craven tức giận vì em ở đây.
Và anh ấy giận chị vì đã mời em. Cái cách anh ấy nhìn chị… “

“Anh ấy muốn bóp cổ chị,” Lily vui vẻ công nhận. “Một cách từ từ.

Nhưng cách mà anh ấy nhìn em… Lạy Chúa, điều đó thật vô giá!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.