MƠ VỀ EM - Trang 360

Sara trầm ngâm nhìn cô ta, suy nghĩ về nỗi ám ảnh của người đàn bà đó

với Derek. Joyce Ashby đã phát điên, hoặc ít nhất thần kinh bị mất cân
bằng. Cô ta giống như một đứa trẻ ích kỷ và độc ác trong cơ thể của một
người lớn. Cô ta chỉ coi trọng cuộc sống của chính mình và không có bất cứ
một cảm giác hối hận nào về những hành động của mình. Cô ta sẽ không
nghĩ đến bất kỳ một hậu quả nào mà mình gây ra.

Tại sao Joyce lại được phép tự tung tự tác và gây ra tội lỗi như thế này?

Chắc chắn Ngài Ashby phải biết về những hành vi của vợ mình. Sara tự hỏi
ông ta là kiểu người như thế nào, và tại sao ông ta không kiểm soát Joyce
từ bao lâu nay.

Người đánh xe mở cửa xe và nhìn vào bên trong. Anh ta trông trẻ hơn

tuổi rất nhiều gây khó khăn trong việc đoán chính xác tuổi của anh ta. Anh
ta có một khuôn mặt nhỏ, mỏng và râu quai nón. Đôi mắt nhợt nhạt của anh
ta lo lắng chuyển từ khẩu súng đến mặt Joyce. “Thưa bà?” anh ta hỏi.

“Chúng ta sẽ ra ngoài, đợi ở đây cho đến khi ta trở lại.”

“Vâng, thưa bà.”

Sara gấp gáp nói, nhìn người đánh xe trừng trừng. “Anh không thể để

chuyện này xảy ra. Đừng trở thành kẻ ngốc. Luật pháp sẽ bắt anh phải chịu
tránh nhiệm với những gì xảy ra cho tôi ở đây – và nếu không, thì chồng tôi
sẽ làm!”

Người đàn ông giật mình, nhưng sau đó quay đi và phớt lờ cô.

“Đi ra,” Joyce quát, dứ dứ khẩu súng.

Sara bước xuống đất, chân cô tê cóng sau một chuyến đi dài. Cô liếc

trộm về phía người đánh xe đã đi đến trước cỗ xe với mấy con ngựa. Vì anh
ta rõ ràng không có lương tâm để kêu gọi, cô cố dọa nạt. “Chồng tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.