MƠ VỀ EM - Trang 377

“Cái gì thế?” cô hỏi, lông mày cong lên với vẻ quan tâm dịu dàng.

“Anh chưa biết.” Derek thốt lên cười và kéo cô lại gần. “Đừng đặt câu

hỏi cho một người đàn ông… khi anh ta vừa trải qua cơn khủng hoảng của
cuộc đời.” Không để tâm có người có thể nhìn thấy họ, anh úp tay quanh
đầu cô và hôn cô. Miệng cô sưng phồng bởi những nụ hôn say đắm và
mãnh liệt của anh. Cô không biết chính xác lúc nào anh quay trở lại với
chính mình, nhưng bỗng nhiên da anh ấm lên và miệng anh lần nữa trở nên
quen thuộc khi nó nhẹ nhàng chuyển động trên miệng cô.

Một lúc sau Derek chấm dứt nụ hôn và tựa má vào cô, hít thở sâu.

Những ngón tay của anh lần theo những đường cong mềm mại của khuôn
mặt cô, vùng tiếp nối mảnh mai giữa tai và cằm cô. “Khi họ nói em đã
chết…” Anh dừng lại khi một cơn rùng mình chiếm lấy anh và rồi anh buộc
mình nói tiếp. “Anh nghĩ anh đang bị trừng phạt bởi quá khứ của mình.
Anh biết là anh không xứng để có em, nhưng anh không thể ngăn cản được
chính mình. Trong cả cuộc đời anh, em là thứ mà anh muốn nhất. Điều anh
sợ nhất chính là bị cướp mất em.”

Sara không thể động đậy hay thốt ra tiếng nào, nhưng cô rất ngạc nhiên.

Vì anh thú nhận rằng anh đã sợ… Cô không hề nghĩ có quyền năng gì trên
thế giới này hay trên cả thế có thể khiến anh thú nhận như vậy.

“Và vì thế anh cố gắng bảo vệ chính mình,” anh nặng nhọc tiếp tục.

“Anh không muốn trao cho em phần duy nhất còn lại mà anh không thể lấy
lại. Và khi em đi mất… anh nhận ra rằng nó đã là của em. Ngay từ khi bắt
đầu. Chỉ khác là anh chưa nói với em. Và nó khiến anh phát điên, khi nghĩ
rằng em sẽ không bao giờ biết.”

“Nhưng em không đi mất. Em ở đây. Và chúng ta vẫn có cả một cuộc đời

bên nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.