MƠ VỀ EM - Trang 375

Cổ họng anh rung lên mạnh mẽ. “Đừng bỏ anh,” anh thì thầm.

Sara nhấc váy lên chạy gấp đến bên anh đến nỗi bị vấp chân vì vội vã.

“Em không sao. Ôi, đừng làm như thế!” Cô vòng tay quanh anh và ôm ghì
lấy anh với tất cả sức mạnh của mình. “Mọi thứ đều ổn cả.”

Một cơn rúng động chạy xuyên qua anh. Anh lập cập ôm chặt lấy cô cho

đến khi xương sườn cô nhói đau vì sức ép đó. Hai bàn tay anh lướt trên cơ
thể cô trong sự hoảng loạn, hơi thở anh đứt ngoãng bên tai cô. “Em nói em
không bao giờ bỏ anh.” Anh ôm cô giống như sợ cô sẽ dứt anh ra và bỏ đi.

“Bây giờ em ở đây,” cô dỗ dành. “Em ở ngay đây.”

“Ôi, Lạy chúa… Sara… anh không thể tìm thấy em…”

Cô xoa lòng bàn tay lên hai gò má ướt lạnh của anh. Anh đang mất cân

bằng, trọng lượng đáng kể của anh lảo đảo. “Anh đã uống say à?” cô thì
thầm và lùi lại để nhìn anh. Anh lắc đầu và nhìn cô chằm chằm như thể cô
là một bóng ma. Cô tự hỏi làm thế nào để xua đi cái nhìn hoang vắng trong
đôi mắt anh. “Hãy tìm chỗ nào để ngồi xuống.” Khi cô bước về phía cầu
thang, cánh tay anh siết lại. “Derek,” cô giục. Anh đi theo cô như một
người mộng du. Họ ngồi trên một bậc thang, anh quay sang và ngay lập tức
ôm chặt lấy cô.

“Anh yêu em,” anh nói với cô, nóng nảy gạt đi những giọt nước mắt

đang không ngừng rơi xuống mặt anh. “Anh đã không thể nói ra trước đây.
Anh không thể – “ Anh siết chặt quai hàm đang run rẩy, cố gắng kìm lại
những dòng nước mắt nóng hổi. Nhưng kết quả là nó trở nên tệ hơn. Từ bỏ,
anh vùi mặt vào tóc cô. “Chết tiệt,” anh làu bàu.

Sara chưa bao giờ thấy anh sụp đổ như vậy, và cô cũng chưa bao giờ

nghĩ nó có thể xảy ra. Vuốt ve mái tóc đen của anh, cô thì thầm những lời
vô nghĩa, cố gắng an ủi anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.