MƠ VỀ EM - Trang 48

“Điều đó không đúng,” cô nói không khoan nhượng.

“Vậy Mathilda đã ngăn được ai không lai vãng đến nhà thổ chưa?”

“Tôi tin là nó khiến xã hội nhìn nhận những người làm điếm với một thái

độ thông cảm hơn – “

“Những con điếm luôn giang chân ra vì một cái giá,” anh nói bình thản,

“và mọi người sẽ luôn đặt tiền của họ vào một cuộc đánh cá. Xuất bản cuốn
sách của cô về cờ bạc, và xem nó sẽ có tác dụng tốt như thế nào. Hãy xem
liệu nó giữ con người ta ngay-thẳng-và-đúng mực. Tôi thà là trông chờ một
người chết đánh rắm.”

Sara đỏ mặt. “Ông không cảm thấy cắn rứt chút nào khi một người đàn

ông thua cuộc lê bước khỏi sòng bạc của ông, không tiền bạc, không hy
vọng, không tương lai hay sao? Ông không cảm thấy có một chút xíu tránh
nhiệm nào chăng?”

“Họ không phải bị dí súng mang đến đây. Họ đến Craven để đánh bạc.

Tôi trao cho họ cái họ muốn. Và tôi kiếm tiền từ nó. Nếu tôi không làm
vậy, người khác cũng làm thôi.”

“Đó là câu nói ích kỷ, nhẫn tâm nhất mà tôi từng nghe – “

“Tôi được sinh ra ở một khu ổ chuột, cô Fielding. Bị ruồng bỏ trên phố,

được gái điếm nuôi, bú bằng sữa và rượu gin. Những gã con hoang còi cọc
cô đã nhìn thấy, những tên móc túi, ăn xin và những kẻ hành khất… tôi đã
là một trong số họ. Rồi tôi nhìn thấy những cỗ xe xinh đẹp chạy lách cách
trên đường phố. Tôi nhòm qua cửa sổ quán rượu, thấy những quý ông già
và béo ăn nhậu và uống rượu cho đến khi bụng của họ phình lên. Tôi nhận
ra rằng có một thế giới khác ngoài cái xóm nghèo đó. Tôi thề là tôi sẽ làm
bất cứ điều gì – bất cứ điều gì – để chen chân vào thế giới đó. Đó là tất cả
những gì tôi quan tâm.” Anh cười êm ái. ”Và cô nghĩ là tôi nên có một chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.