MƠ VỀ EM - Trang 7

cô hồng lên. Không ai sử dụng loại ngôn từ đó ở Greenwood Corners ngoại
trừ ông Dawson già cả, khi uống quá nhiều rượu mạnh tại ngày lễ Giáng
sinh hằng năm của thị trấn.

Có ba cái người đang tham gia vào một cuộc ẩu đả. Trông như hai người

đàn ông đang giữ một người thứ ba trên mặt đất và đánh anh ta. Cô nghe
thấy tiếng những nắm đấm thụi vào da thịt. Nhăn mặt một cách không chắc
chắn, Sara siết chặt chiếc túi và quan sát. Trái tim cô đập thình thịch như
tim của một con thỏ. Sẽ là dại dột nếu tự mình xen vào. Cô ở đây để quan
sát, chứ không phải để can thiệp. Nhưng nạn nhân khốn khổ đang kêu lên
những tiếng rên rỉ thảm thương… và đúng lúc đó cô kinh hoàng nhìn thấy
ánh sáng loé lên của một con dao.

Họ sẽ giết anh ta.

Sara vội vã lần mò trong túi xách khẩu súng nhỏ cô luôn mang theo

trong những chuyến đi nghiên cứu. Cô chưa bao giờ sử dụng nó bắn ai
trước đây, nhưng cô đã tập bắn trong một khu rừng ở phía đông nam của
Greenwood Corners. Rút cái vũ khí nhỏ ra, cô lên cò và ngần ngừ.

“Đây, bây giờ!” cô quát lên, nỗ lực khiến giọng mình nghe ra vẻ mạnh

mẽ và quyết đoán. “Tôi yêu cầu các ông dừng lại ngay lập tức!”

Một người ngẩng lên nhìn cô. Người kia phớt lờ lời cảnh báo của cô,

nâng con dao lên lần nữa. Họ không hề để ý đến lời đe dọa của cô tí nào.
Cắn môi, Sara nâng khẩu súng đang run run lên và nhắm vào phía bên trái
họ. Cô không thể giết người – cô ngờ rằng lương tâm của cô tha thứ cho
điều đó – nhưng có thể tiếng nổ to sẽ đe dọa họ. Giữ vững tay, cô kéo cò
súng.

Khi tiếng dội lại của tiếng súng tan đi, Sara mở mắt để xem kết quả nỗ

lực của cô. Kinh ngạc, cô thấy cú bắn không chủ định đã trúng một người
đàn ông… lạy Chúa, vào cổ họng! Hắn đang quỳ trên đầu gối, nắm chặt vết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.