MƠ YÊU - Trang 170

thật dịu dàng, và cúi xuống hôn cộ Nụ hôn dịu êm làm sao, nó thơm mùi
cafe Đà Lạt, nồng như mùi thông Đà Lạt, mạnh mẽ quyến rũ như gió tình
trên ngọn đồi vắng Đà Lạt và ngọt ngào, mê đắm như nhưng câu tỏ tình và
những nụ hôn bất tận của anh ngày nào ở Đà Lạt.
Khi môi anh rời môi cô, mắt anh soi vào mắt cô vài giây phút, rồi sáng rực
lên tự tin, hạnh phúc.
Nhóm khách trẻ lại huýt sáo và vỗ taỵ Hạ nhìn qua vai Viễn, mắt cô bắt gặp
ánh mắt buồn rầu, tiếc nuối của Thoại và ánh mắt như tội nghiệp, thông
cảm của Quân Anh.
Cô chợt thấy mình giống con cá bị vướng mồi, người ta vừa gỡ ra và êm ái
cho vào rọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.