MƠ YÊU - Trang 174

- Hạ cố chấp quá đấy. Em tự ti thì có.
Hạ cười, lòng mênh mang trước tình cảm của anh:
- Nhưng có một điều Hạ phải nhờ anh giúp đấy. Bỏ qua việc tiền bạc đi,
nếu anh giúp được Hạ cái này, Hạ sẽ biết ơn anh vô cùng.
Viễn sáng mắt:
- Chuyện gì vậy Hạ?
- Về chuyện học vi tính, Hạ còn hơi yếu môn này vì không có điều kiện
luyện nhiều, anh Viễn có thể...
Viễn gật đầu ngay.
- Chuyện nhỏ, mai anh chở đến Hạ một cái máy 486 nhé?
Hạ xua tay:
- Ôi, Hạ chỉ định xài ké trên cái máy nào của công ty của anh thôi. Anh
mang chi đến nhà Hạ. Nhà trọ trống trải, Hạ còn phải nơm nớp giữ cho của
không phải của mình.
Viễn lại cười tươi khi có ngay ý mới:
- Vậy bất cứ lúc nào Hạ muốn dợt, cứ đến nhà anh, vào phòng làm việc của
anh mà dợt máy tha hồ. Anh sẽ dặn dì tám, Hạ đến cứ thoải mái học hành.
- Nhưng... Hạ hơi ngại...
- Ngại gì nữa, công ty anh thì nhân viên cứ chúi mũi vào máy chán chết, Hạ
đến nhà anh, anh sẽ dặn dì Tám mua nhiều trái cây lặt vặt để trong tủ lạnh,
chán với màn hình, em có thể giải lao bằng trái ổi trái xoài gì đó.
- Anh dụ điệu nghệ ghê, làm Hạ thèm nhỏ rãi.
- Rồi vậy nhé, không phản đối gì nữa thì để anh bàn qua việc làm.
- Việc làm của Hạ?
- Chứ còn gì nữa, Hạ không chịu để anh giúp đỡ tiền bạc, cứ đòi đi làm
thêm thì anh phải chọn việc làm cho nhỏ thôi.
Hạ cười:
- Cũng được.
Viễn tính toán:
- Để xem xem, việc nào chỉ làm hai, ba tiếng buổi chiều, để thích hợp với
Hạ. À! Nghe Quân Anh nói em nhận vẽ hoa. đồ, bản vẽ luận án gì đó?
- Dạ, nhưng đã hết rồi anh Viễn, họ đã chuẩn bị xong để trình luận án. Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.