MƠ YÊU - Trang 182

Anh xem lại mà ngẩn ngợ Hạ đêm đó xinh thật, dáng nhỏ nhắn dễ thương,
chỉ cao quá vai anh. Nét ngây thơ trong sáng của cô làm anh có vẻ già sặn,
lọc lõi quá khi đứng cạnh.
Viễn còn đang ngắm nghía hình Hạ, thì Hoài lại xốc trở vào phòng, oang
oang nói:
Ê! Tao có để quên chìa khoá xe chỗ mày không Viễn?
Viễn vội hạ xấp hình xuống định cất đi. Thì, không kịp rồi, Hoài suồng sã
chộp lấy:
- Coi gì vậy? Hình à? Cho tao coi chút coi. À! Hình người đẹp nào mới
phải không, bộ đã cho Lam Anh về vườn rồi hả? - Rồi hắn nhăn nhăn trán
như cố nhớ miệng lẩm bẩm - Người đẹp này thấy quen quen ta.
Viễn đưa tay lấy lại xấp ảnh, nhưng Hoài né người tránh anh, và vụt la lên
khi đã phát hiện ra:
- Ô hô! Bồ mới của thằng Viễn, xem ai đây nè! - Hắn cười hô hố - Mày
đừng có nói với tao là cái cô nàng trong ảnh là cái con nhỏ mà mày muốn
thí một công việc tạp dịch, tệ hại nào đó vì tội nghiệp bộ dáng đói cơm,
thảm hại của nó. Đúng là nó rồi nè. Đứa con gái cục súc đã chửi mắng vô
mặt tao, làm sao tao quên đươc.
Viễn nhăn mặt, nhưng Hoài vẫn bô bô:
- Trời ơi, ông này đổi tông. Không cặp kè với ca sĩ, người mẫu nữa mà
chọn mấy em bùn sình lấm lem, quê mùa thô lỗ mà tân trang lại thành xinh
như mộng. Đúng là tay chơi sành sỏi thật.
Hắn lại ngoác miệng cười:
- Coi nè! Lại còn ôm hôn nhau mùi mẫn nữa chứ! Ê! Nói thật đi, có phải
con nhỏ đó mày cũng phải dạy từ cái hôn không? Nó có đáng công tân
trang, đánh bóng lại không? Tao chắc là mày thú l ắm trong cái trò này với
bông qua đồng quê.
Viễn hết chịu nổi Hoài, anh nổi nóng, nạt lớn:
- Đủ rồi Hoài, mày đừng có quá đáng như vậy. Mày không được...
Đột nhiên Viễn chợt sững người, ngưng ngang câu nói:
- Hạ đứng ở cửa phòng làm việc của anh từ lúc nào.
Trời ơi! Viễn muốn toát mồ hôi. Anh đã quên mình đã hẹn cô đến công ty

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.