MƠ YÊU - Trang 198

Khánh Vân

Mơ Yêu

Chương 31

Hạ ngồi trên đồi, tựa lưng vào gốc cây cao, cây trắc bá điệp quen thuộc của
cộ Vậy mà cô đã về đây, về lại nhà sau ba năm đi xa.
Ngôi nhà cô vẫn vậy, nhưng cha đã già hơn rất nhiều. Cô cứ ngỡ ông sẽ
giận dữ la mắng cô về những quyết định lì lợm của cô.
Nhưng không phải vậy, sau phút nhìn ngắm con gái Út đã trở về, ông ngoắt
lại gần và bảo:
- Cha cũng biết tánh con bướng bỉnh, gan lì nhất nhà, nhưng không thể ngờ
nó lì đến nỗi phải đến ba năm sau mới chịu quay về thăm cha.
Cô còn sựng người nhìn ông lơ ngơ, ông lại nói:
- Sự phản kháng với lời dè bủi cản ngăn của cha mẹ mạnh mẽ lắm hay sao?
Sao không chịu dẹp bỏ tự ái mà trở về thăm cha sớm hơn?
Lần này, thì Hạ đã đoán chắc rằng cha thố lộ lòng mình, cô nhào ngay đến
ôm lấy cha.
Ông để cô dựa đầu vào ngực, dang đôi cánh tay rộng ôm trùm lấy cô nghẹn
ngào:
- Con gái của cha! Đứa con gái duy nhất của chạ Ôi! Cha nhớ con biết
chừng nào.
Hạ khóc như mưa vì hạnh phúc. Đàn anh trai cũng cảm động ngơ ngác nhìn
nhau.
Xưa nay, họ có bao giờ thấy cha khóc, có bao giờ thấy cha bày tỏ tình cảm
và thốt lời nói thương yêu với đứa con nào đâu.
Ngược lại, Hạ và Thiên - Người anh trai song sinh với cô là bị Ông ghét bỏ
nhất thuở nhỏ. Vì ông cho rằng do đẻ khó hai đứa sinh đôi này, nên vợ Ông
mới mất sức và sớm lìa bỏ ông.
Từ thuở bé, Hạ cũng phải thức khuya dậy sớm. Tập võ cùng các anh, cha
buộc cô phải như một thằng con trai, giống như những đứa con trai khác
trong nhà, không có chuyện nuông chiều hay khóc lóc gì trước mặt ông cả.
Lắm khi luyện võ với mấy ông anh to cao, khoẻ mạnh. Hạ bầm tím cả mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.