MƠ YÊU - Trang 205

- Tôi ghét chuyện đấm đá, cô có biết không?
Tôi đấu với người khác bằng cái đầu, nhẹ nhàng nhưng rất khoái trá với
chiến thắng. Tôi không muốn những bài tập hùng hục như con vật và
những đấm đá, túi bụi với những cú nhận đòn.
Huy cười sặc sụa:
- Nên lúc ấy tôi mới vận trí não và chơi trò chơi của mình. Tôi đã đến làm
quen với cô, con gái út của ông thầy, và chọn cô là vật thế thân thứ nhất
trong cái võ đường chết tiệt này.
Chồm người về trước, chống một tay xuống đất, Huy kề mặt gần với Hạ
nói:
- Cô tưởng tôi yêu cô lắm à? Còn lâu!
Tôi chỉ dùng cô như một quân cờ khác trên đường đi của tôi thôi. Chỉ vài
lời nói an ủi, cô đã bằt đầu thân thiết với tôi ngay, và tin cậy tôi đến độ vài
tháng sau là chịu làm bị thịt cho tôi dợt võ.
Huy lại cười đểu cáng:
- Trong khi ông già cô tức đến ứa máu vì thằng học trò mới lỏm bỏm hơn
năm luyện võ đã ra đòn tới tấp cô gái rượu của ổng, vậy mới tài chứ hả?
Chỉ đến khi ổng đổi tông bảo thằng Thiện đấu với tôi. Tôi bị mấy trận liền
đau khắp mình mẩy, nên tôi quyết tam làm cho ổng nổi khùng luôn.
Hạ lắp bắp:
- Thì ra anh... Anh đã có ý định, có mưu đồ từ trước?
Huy hãnh diện với thành tích của mình:
- Sao không? Tôi đã suy nghĩ và tìm được cách. Qúa dễ mà! Ở cái tỉnh lẻ
này, cô giỏi toán có tiếng chứ gì, dẫn cô xuống Sài Gòn thi một trận, cũng
trùng hợp với dự định của tôi là cô đậu, khích vài câu về cái tính cộc cằn,
thủ cựu của ông già, là cô lì lợm quyết đi Sài Gòn học đại học ngay - Huy
nhếch mép cười - Ý định của tôi thật ra là cho cô vác cái bụng chình ình rồi
bỏ mặc cô ở Sài Gòn lạc lõng. Cô không thể đến trường với món quà đó,
không thể lây lất lâu hơn giữa Sài Gòn lạ lẫm khi tiền không có tôi trợ cấp
nữa, lúc đó cô sẽ lần về nhà với ông gài trong bộ dạng thảm hại, cho ổng
biết nhục, biết đau.
Hạ nói như hụt hơi, mặt cô tái xanh tái xám đi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.