MƠ YÊU - Trang 71

- Anh vẫn thích nó đấy chứ?
- Gì cơ?
- Hương nguyệt quế?
Viễn vẫn không mở mắt:
- Phải không? - Hạ hỏi lại.
Anh ậm ừ không trả lời:
- Cho dù anh có giận dỗi mẹ anh, nhưng hương hoa vẫn trinh nguyên và thơ
mộng.
Anh nhếch môi:
- Hạ suy diễn gì thế?
Hạ cười không bỏ cuộc điều tra:
- Đây là hoa anh thích nhất chăng?
- Nói thật à?
Hạ trợn mắt:
- Dĩ nhiên.
Anh trầm ngâm giây lát, rồi đáp:
- Hoa hồng.
- Anh thích nhất hoa hồng?
- Ừm.
Viễn mở mắt ra. Ánh trăng sáng làm anh hơi chói mắt. Anh nheo lại và lấy
bàn tay khum khum che lấy mắt.
- Hồng gì nhỉ? - Hạ hỏi tới.
Anh nhìn qua cô ngạc nhiên một giây cho tính tò mò dai dẳng của cô,
nhưng rồi cũng trả lời:
- Hồng nhung, màu đỏ rực ấy.
- Xì.
Hạ trề môi:
- Hồng nhung đỏ có gì thơ mộng mà người đời ai cũng ca ngợi. Đó chỉ là
một loài hoa bóng bẩy, sắc sảo không dễ thương chút nào.
Viễn cười:
- Cô nói năng gì thế? Người ta yêu hồng nhung vì nó tuyệt đẹp và rất lãng
mạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.