MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 141

Gió luồn qua rèm cửa

Quần lụa thấm hương sương?)

Từ đó về sau, Tố Huy ỷ luôn vào tôi trong vụ thơ văn, bắt đầu nói tốt

trước mặt chủ tử và mẹ cậu. Tạ tam nương đương nhiên đối với tôi càng
thêm ân cần mà ánh mắt Nguyên Phi Bạch nhìn tôi ngày một lạnh lẽo, song
lại bắt đầu để tôi hầu hạ anh ta ngâm thơ vẽ tranh.

Đến tháng ba, sắc xuân tưng bừng. Một sáng tinh mơ, mọi người trong

Tây Phong Uyển đều bận rộn dọn dẹp.

Tôi hoàn thành công việc rất nhanh, đang định trả lời người đưa đồ thì

một trận gió thổi qua khiến đồ trong tay rơi xuống đất. Ông chú kia còn
nhanh hơn tôi, quay người lại nhặt lên, lúc trả lại cho tôi, ông ta hạ giọng
bảo: “Tiểu nhân tên Trương Đức Mậu, là nội ứng mà Tống nhị gia phân
phó ở lại Tử viên, cô nương có khỏe không?” Ông ta móc ra một thẻ gỗ,
bên trên có khắc hai câu thơ bảy chữ: “Yến tử lâu đông nhân lưu bích. Mộc
cẩn hoa tây nguyệt cẩm tú.”

Tên của mọi người trong tiểu ngũ nghĩa đều có trong đó, câu trước là

Tống Minh Lỗi làm còn câu sau là do tôi làm. Ở lạc khoản là một chữ V,
xung quanh khắc năm đóa hoa hồng do tôi đích thân thiết kế. Khi ấy Cẩm
Tú còn cười bảo mấy đóa hoa hồng tôi vẽ nhìn như cây nấm.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn, bộ dáng người này có thể nói là vô cùng phổ

biến, nếu đặt giữa biển người thì chắc chắn không thể nhận ra được. Ông ta
nói tiếp: “Lần trước ở Vinh Bảo đường không kịp cứu cô nương là tội của
tiểu nhân. Tống nhị gia sai tiểu nhân truyền lời với cô nương, Vu đại gia và
tướng quân đã biết việc này, vốn cũng không còn vấn đề gì nữa nhưng bây
giờ phu nhân đang nóng giận, xin hai vị cô nương trước hết cứ náu ở chỗ
Tam gia, Tứ gia đã, chờ một thời gian nữa, ngài và Cẩm cô nương trở vể sẽ
nói rõ với cô.” Ông ta giả vờ đưa đồ cho tôi vừa nói: “Tống nhị gia đặc biệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.