MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 160

Giữa đám tìm người trăm ngàn lượt,

Bỗng quay đầu lại,

Người ngay trước mắt,

Dưới lửa tàn đứng đó.

Bài thơ này được viết về đêm Nguyên Tiêu, giữa Hàng Châu phồn hoa

thời Nam Tống, pháo hoa được phóng lên giữa trời đêm, rực rỡ như ngàn
hoa giữa đêm, trong nháy mắt lại tan biến như ánh sao rơi. Trên đường phố,
đàn nhạc rộn rã, đèn màu tranh nhau khoe sắc, du khách vui vẻ nhộn nhịp,
cả ánh trăng cũng như đang say mê cảnh đêm hoa lệ này. Các tiểu thư khuê
các, tiểu gia bích ngọc ngày thường khuê môn bất xuất cũng cùng nhau đi
xem náo nhiệt, y phục lộng lẫy, oanh thanh yến ngữ, nhưng người thi nhân
muốn tìm lại mãi không thấy, bất chợt quay đầu lại, người đang đứng tại
một góc vắng lặng dưới ánh lửa tàn.

(3) từ: Một thể thơ cách luật của Trung Quốc xuất hiện vào đời

Đường, phát triển mạnh ở đời Tống, có số chữ trong bài cố định, câu dài
câu ngắn và phối hợp chặt chẽ với âm nhạc. Từ ở thời kỳ đầu và thơ chưa
có ranh giới rõ ràng, đến cuối đời Đường mới thành một thể loại độc lập
mang đầy đủ những đặc điểm trên. Từ khác thơ Nhạc phủ ở cách luật
nghiêm ngặt, khác thơ Đường luật ở chỗ câu dài câu ngắn, khác thơ cổ
phong tạp ngôn ở cách luật nghiêm ngặt và số chữ cố định.

(4) miệng nam mô, bụng bồ dao găm: nguyên văn là

口蜜腹劍 – khẩu

mật phúc kiếm

(5) chúng tinh phủng nguyệt: sao vây quanh trăng. Ý nói lúc nào cũng

được mọi người vây lấy xum xoe, như mình là cái rốn của vũ trụ.

(6) Đạp Tuyết là chỉ Phi Bạch, Phi Ngọc là chỉ Phi Giác, chữ Giác

trong Phi Giác cũng nghĩa là ngọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.