MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 269

Cẩm Tú nghẹn ngào, chậm rãi nói: “Tôi trời sinh có một đôi mắt tím,

người gặp người sợ, lại lớn hơn người khác nhiều, càng khiến người ta gọi
là họa thủy giáng sinh, là yêu nghiệt chuyển thế.”

Nàng nhấc mạnh tay áo lên, để lộ ra một vết sẹo dữ tợn kéo dài suốt

hơn nửa cánh tay: “Ở Tử viên này, hầu hết mọi đứa bé gái đều từng bị Liễu
Ngôn Sinh xâm phạm. Phu nhân là người đứng đầu Tử viên nhưng cũng
chẳng quan tâm, bởi vì cái danh dạy dỗ tốt kia, bởi vì mỗi chúng tôi đều trở
thành một thứ vũ khí giết người sắc nghệ song toàn, còn có nhị ca, tỷ có
biết huynh ấy bị…”

“Đủ rồi, Cẩm Tú, đừng nói nữa…” Tống Minh Lỗi vẫn luôn im lặng

chợt quát lên, cho tới giờ, tôi cũng chưa từng thấy huynh ấy tức giận như
thế, còn tôi lại kinh ngạc suýt đứng không vững. Bích Oánh nức nở đỡ lấy
tôi, không ngừng vỗ lưng cho tôi, không ngừng khóc nói gì đó. Tôi cảm
thấy như là bị sét đánh giữa trời quang, chấn động tới mức chẳng còn biết
gì.

Muội muội duy nhất của tôi, Cẩm Tú, nàng bị Liễu Ngôn Sinh, bị tên

biến thái, tên súc sinh Liễu Ngôn Sinh kia…

Cẩm Tú đứng trước mặt tôi, lệ rơi không ngừng: “Năm ấy, khi chúng

ta vào Tử viên, tổng cộng còn có hơn hai trăm đứa bé từ khắp nơi cũng
cùng được mua vào Tử Tê sơn trang, thế nhưng sống sót, tính cả Tiểu ngũ
nghĩa chúng ta thì chỉ có mười lăm người mà thôi. Trong biến Tư Mã môn
kia, tỷ có biết, trong ba nghìn binh sĩ có bao nhiêu người sống sót không?
Trở lại Tử viên sau năm mới chỉ có một trăm mười người mà thôi,…”

Cẩm Tú ngừng khóc, kiên định nói với tôi: “Tôi chỉ là muốn sống sót,

người khác sống chết thế nào cũng không đổi được một cái liếc mắt của
Hầu gia, có được vinh hoa phú quý, sao tôi phải cự tuyệt?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.