MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 448

Liễu Ngôn Sinh lắc đầu, đi về phía Vi Hổ, buồn bã nói: “Vi tráng sĩ,

Ngôn Sinh biết kế này rất tồi nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Không
lẽ anh muốn chúng ta chết trong núi Đại Bi này sao?”

Tống Minh Lỗi vốn luôn trầm mặc bỗng sải bước về phía Vi Hổ: “Cẩn

thận.” Trong lúc mọi người còn đang kinh hãi, Liễu Ngôn Sinh vừa khẽ
nâng tay phải, Vi Hổ đã ngã sấp xuống. Liễu Ngôn Sinh đối chưởng với
Tống Minh Lỗi bằng tay trái, người Tống Minh Lỗi văng về vách đá đối
diện, tựa như con diều đứt dây.

Nguyên Phi Yên lạnh lùng nói: “Liễu tổng quản, ông muốn mưu phản

ư?”

Liễu Ngôn Sinh cung kính quỳ một gối: “Tiểu nhân tự ý quyết định,

làm kinh động tới Nhị tiểu thư, tội chết khó thoát, có điều…” Lão ngẩng
đầu lên, liếc Nguyên Phi Yên và Cẩm Tú, nói: “Đây là cách duy nhất để
phá vòng vây, thân là gia thần nên vì Nguyên thị mà đầu rơi máu chảy. Cẩm
phu nhân và Tống hộ vệ vội vàng tới đây có biết ba trăm sáu mươi tử sĩ vì
bảo vệ Hầu gia đã hi sinh toàn bộ trên đường rút về Lạc Dương không?”

Mặt Cẩm Tú trắng bệch, ánh mắt của Liễu Ngôn Sinh lại liếc về phía

tôi: “Tại hạ thường nghe Tiểu ngũ nghĩa tình thâm nghĩa trọng, không biết
Mộc cô nương có bằng lòng lấy thân tuẫn chủ(chết vì chủ)?”

Tố Huy nghiến răng nói: “Tên tiểu nhân này, ngươi ám toán Vi đại ca,

bức bách một cô gái yếu đuối, thế sao ngươi không xuống núi đi?”

Cẩm Tú cười ha hả: “Ngươi làm vậy chẳng qua là muốn bức tử Tiểu

ngũ nghĩa bọn ta mà thôi, ta sẽ làm cho ngươi được như nguyện, ta…”

“Im miệng, tôi đi.” Tôi hét lớn một tiếng, ánh mắt mọi người đều dồn

về phía tôi. Tôi đè nén căm phẫn trong lòng, đầu bỗng nảy ra một kế sách,
tôi cao giọng nói: “Tôi sẽ thay Nhị tiểu thư xuống núi, xin Liễu tiên sinh
cho Tiểu ngũ nghĩa chúng tôi một con đường sống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.