MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 449

Liễu Ngôn Sinh vung tay áo, nhìn tôi như đang nhìn một con kiến hôi

trong đám bụi, ánh mắt khó nén tia đắc ý: “Nếu Mộc cô nương đã biết vì
nghĩa lớn như vậy thì xin Nhị tiểu thư cởi Hoài tố cẩm ti sa, Thiên tàm kim
sa quần cho Mộc cô nương thay đi.”

Nguyên Phi Yên hết nhìn tôi rồi lại nhìn Tống Minh Lỗi, vẻ mặt lưỡng

lự, nàng ta trầm ngâm một hồi rồi cởi Hoài tố sa và Thiên tàm kim sa đưa
ra, nói khẽ: “Mộc cô nương, ta biết cô cũng không muốn nghĩa huynh và
muội muội của cô xảy ra chuyện gì! Nếu ta và họ chạy thoát, ta nhất định
sẽ bẩm báo lên phụ hầu, dựng bia cho cô.”

Ha! Không ngờ, thật sợ không ngờ tôi còn có thể được lập bia tưởng

niệm anh hùng nhân dân nữa đấy!

Tôi cười nhạt: “Đa tạ ý tốt của Nhị tiểu thư. Chỉ cần tiểu thư cam đoan

Liễu tiên sinh sẽ đưa thuốc giải cho Vi Hổ là được.”

Nguyên Phi Yên liếc khuôn mặt bình tĩnh của Tống Minh Lỗi, thở dài

một hơi rồi gật đầu đáp: “Cô yên tâm, chờ cô xuống núi xong, Liễu tiên
sinh chắc chắn sẽ đưa thuốc giải cho Vi tráng sĩ.”

Tôi nhìn Tống Minh Lỗi, tay phải giả bộ vô tình sờ lên vành tai. Tống

Minh Lỗi chống người đứng dậy, bàn tay chống xuống đất xòe ra hai ngón
thành hình chữ V. Tôi hiểu ra, tuyết châu đan trong khuyên tai có thể giải
độc Thập lý phiêu hương của Liễu Ngôn Sinh.

Lòng tôi đã bình tĩnh lại nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ cực kỳ lo sợ. Tôi

đi về phía Liễu Ngôn Sinh, quỳ rạp xuống đất: “Xin Liễu tiên sinh buông
tha cho Tiểu ngũ nghĩa chúng tôi.”

Cẩm Tú bước tới kéo tôi dậy, căm hận nói: “Không cho tỷ quỳ trước

mặt tên cầm thú này…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.