MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 473

MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT

CẨM TÚ

Hải Phiêu Tuyết

dtv-ebook.com

Quyển 2

Chương 40: Ngỡ Rằng Người Xưa Tới (1)

Tôi không kìm được mà rơi nước mắt, ngay cả Trân Châu vốn luôn

lạnh lùng cũng lộ vẻ bi thương, quỳ gối bên cạnh tôi, nhìn Sơ Họa rồi che
miệng khóc nhỏ, mấy cô gái khác đã khóc lớn từ lâu: “Sơ Họa tỷ tỷ.”

Lại là giấc mộng đó, Tử Phù ngồi dưới tán của một cây mộc cẩn đang

ra hoa, một tay chống trán, khuôn mặt điềm tĩnh, y chậm rãi mở mắt, mỉm
cười với tôi: “Nàng đã tới rồi!”

Bỗng nhiên hình ảnh thay đổi, ánh mắt Tử Phù nhìn tôi đầy chế nhạo,

tay bổ về phía Tống Minh Lỗi. Tống Minh Lỗi máu chảy như suối, ngã về
phía sau rơi xuống sườn núi.

Tôi muốn hét lên nhưng miệng đã bị vật gì đó bịt lại, không thể phát ra

chút âm thanh nào. Sau đó bên tai bỗng xuất hiện vài tiếng rên rỉ rất kỳ
quái, rồi đến tiếng cười khanh khách của một cô gái. Tôi thử mở mắt ra,
lặng lẽ quan sát xung quanh. Ba phía quanh tôi toàn là nữ tử xinh đẹp, vẻ
mặt kinh hoàng, đang ngồi run rẩy dồn thành một nhóm. Tôi nhìn theo
hướng của âm thanh kia, trên thảm lông cừu cách đó không xa, có hai thân
thể trắng như tuyết đang không kiêng nể gì mà quấn lấy nhau, nhìn như
mấy con rắn vậy.

Đến cả tôi từng sống ở thế kỷ hai mốt, đã xem vô số nữ minh tinh có

làn da trắng muốt trong quảng cáo sữa tắm nhưng cũng phải thán phục nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.