MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 475

ngục, là Cẩm Tú hay là thiếu niên người đầy máu tanh, lòng tham không
đáy ngay trước mắt này?

Nếu y là Tử Phù, uống canh Mạnh Bà rồi, chắc gì y đã nhớ được

chuyện kiếp trước. Nếu là Tử Nguyệt công tử Đoàn Nguyệt Dung, y hẳn sẽ
cho rằng tôi là Nguyên Phi Yên rất có giá trị lợi dụng. Đêm Thất tịch đã
trôi qua rất lâu rồi, hơn nữa khi ấy đèn đuốc mờ mịt, chắc gì y đã nhớ được
dáng dấp của tôi. Lời nói của Tống Minh Lỗi trước khi rơi xuống vực vẫn
còn văng vẳng bên tai, đúng vậy, tôi đã hứa với huynh ấy rồi, cho dù khó
khăn thế nào, tôi cũng phải sống…

Thiếu niên mắt tím và tôi lặng lẽ nhìn nhau một lúc, đột nhiên y vươn

tay về phía mặt tôi. Tôi hoảng sợ nhảy dựng lên, theo bản năng lui về chỗ
mấy thiếu nữ bị bắt làm tù binh, cách xa người trước mặt mấy bước. Có lẽ
bộ dạng ôm đầu nhảy dựng dậy của tôi vô tình khiến y vừa lòng, y phá ra
cười sằng sặc.

Giữa lúc tôi còn đang suy nghĩ xem nên giả ngây giả dại hay giả vờ

ngất xỉu, hoặc là rút đao tự sát thì một tiếng kêu nũng nịu truyền tới: “Tiểu
vương gia, Nguyên Phi Yên kia tỉnh rồi sao?”

Mỹ nữ da trắng lắc lắc eo nhỏ, đi tới phía sau thiếu niên, thân người

trắng noãn trần trụi dựa vào lưng thiếu niên mắt tím, đôi mắt tím có chút
lạnh lùng nhìn tôi vài lượt: “Nàng ta thực sự là Nguyên Phi Yên ư? Thiếp
nghe nói Nguyên Phi Yên là người đẹp nhất trong thiên hạ, hôm nay gặp
được, thấy bộ dáng cũng thường thôi mà.”

“Tất nhiên nàng ta phải là Nguyên Phi Yên rồi,” Thiếu niên mắt tím

cầm bàn tay thon thon của mỹ nữ hôn một cái nhưng đôi mắt lại nhìn tôi
chằm chằm, trong mắt lóe lên một tia kỳ dị, y cười nói: “Lục Thủy phải biết
lời đồn đại thường là không thể tin.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.