MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 476

Thì ra vị này chính là mỹ nhân Dương Lục Thủy vang danh thiên hạ,

cũng từng là người thiếp được sủng ái nhất của phụ vương y.

Dương Lục Thủy ôm lấy Đoàn Nguyệt Dung: “Vậy tại sao tiểu vương

gia còn giữ ả lại trong vương trướng. Nghe nói ả bắn tên làm Hồ tòng quân
bị thương, ông ấy còn đang tức giận kìa. Không bằng thưởng ả cho Hồ tòng
quân đi.”

“Không được, giữ nàng ta lại còn có chỗ dùng.” Thiếu niên mắt tím

mỉm cười đứng dậy, rời khỏi chỗ tôi ngồi. Tôi vội vàng nhắm mắt lại,
không dám nhìn thân thể trần trụi của y.

Trong phòng, mùi vị thú vật hòa lẫn với không khí sợ hãi của những

con mồi bị bắt, tôi lặng lẽ mò tìm trên người, Thù tình và Hộ Cẩm trên cổ
tay đã biến mất từ lâu, tôi quan sát xung quanh nhưng không hề thấy dấu
vết. Dương Lục Thủy giúp Đoàn Nguyệt Dung mặc quần áo. Đoàn Nguyệt
Dung vừa lười biếng giơ hai tay vừa lướt mắt qua nhìn mấy cô gái một hồi,
y nghiêng đầu cười bảo Dương Lục Thủy: “Cho mấy người kia thay quần
áo mới, đợi lát nữa ta quay lại sẽ cùng nàng hưởng thụ bọn họ, được
không?”

Tôi nghe mà thấy buồn nôn, Dương Lục Thủy sóng mắt long lanh,

hàm răng trắng chậm rãi cắn xuống môi son, giọng nói tràn ngập ý khiêu
khích: “Vậy tiểu vương gia phải về sớm một chút nha!”

Đoàn Nguyệt Dung nâng cằm nàng lên, thực hiện một nụ hôn thật dài,

thật nóng bỏng, nhìn thấy tôi sợ tới mức dựng hết cả lông tơ thì mới đắc ý
bước ra khỏi quân trướng.

Dương Lục Thủy thấy bóng y vừa khuất, nụ cười ngọt ngào đã lập tức

thay đổi, lúc quay đầu lại, khuôn mặt đã lạnh tới mức đáng sợ. Nàng ngồi
xổm xuống, quan sát chúng tôi một hồi, rồi nhìn sang cô gái xinh đẹp bên
trái tôi. Hình như cô ta tên Sơ Nhị thì phải, cũng là người trong phòng phu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.